Ngày 6/11, tỉnh hà tĩnh ghi nhấn thêm 18 ca mắc mới, trong các số đó có 13 ca trong cùng đồng.| hướng dẫn giải pháp ly, xét nghiệm so với người đến/ về tỉnh tp hà tĩnh từ các tỉnh, tp khác| Ảnh hưởng trọn của bão số 8, dự báo khu vực Hà Tĩnh gồm mưa to cùng dông| Ấn Độ bồi hoàn 670 USD cho mỗi ca tử vong vì COVID-19| tăng tốc tuyên truyền thực hiện vật tư nông nghiệp cho những người dân Cẩm Xuyên|
“Có hầu như ngày vui sao toàn quốc lênđường
Xao xuyến bờ tre từng hồi trống dục
Có hồ hết ngày vui sao rộn ràng tấp nập trênđường
Xóm bên dưới làng trên, con gái con trai,cơm nắm cơm đùm
Súng nhỏ súng to, mặt trận chậtchội
Tiếng cười hăm hở đầy sông đầy ước …”<1>
Riêng Hà Tĩnhchúng ta, tỉnh kêu gọi đợt I của nhiệm kỳ I (1965 - 1967) thành lập hai Đội Thanhniên xung phong Bắc Hà cùng Nam Hà (sau đó đổi tên thành N23 và N25) trước cả Chỉthị 71/TTg. Vừa tập trung dứt là hành binh vào Đông Trường sơn mạn buôn bản Ho(miền tây Quảng Bình) đến đồi 1001 (miền Tây Quảng Trị) làm nhiệm vụ bốc xếphàng hóa, lương thực bên dưới sự điều hành quản lý của Binh trạm 7, Đoàn 559 lính tiềnphương. Chưa hết, sau khoản thời gian có thông tư 71/TTg, tỉnh giấc lại huy động ra đời tiếpđợt II nhiệm kỳ I hai team N53 với N55 - P18. Đội N53 nằm trong quân số của 4 huyệnphía Nam hà tĩnh (Thạch Hà, Cẩm Xuyên, hương Khê, Kỳ Anh). Đội N55 bao gồm quân sốcủa 4 thị trấn phía Bắc tỉnh hà tĩnh (Hương Sơn, Đức Thọ, Nghi Xuân, Can Lộc). Lẫntrong giờ hát trùng trùng quân đi ấy, gồm cả tiếng hát của Võ Thị Tần, hồ ThịCúc, Nguyễn Thị Nhỏ, Võ Thị Hợi cùng Nguyễn Thị Xuân (Vĩnh Lộc) mà sau đây trởthành 5 trong 10 đóa hoa bất tử, thành lịch sử một thời Đồng Lộc của Tiểu nhóm 4 -C552 - N55 - P18 tntn Hà Tĩnh.
Bạn đang xem: Hình ảnh ngã ba đồng lộc
(Ơ hò….) ra đi mẹ đã dặn rồi
Làm sao mang được một fan như em.
Cả Tiểu team 4ồ lên, rồi con chim sơn ca è Thị Hường (Tân binh nhiệm kỳ II) chứa giọng véovon đáp lại:
(Ơ hò….) thương anh răng nỏ muốnthương
Nước thì mong muốn chảy cơ mà mương chưađào
Anh về lo liệu làm sao
Khơi mương cho nước lọt vào lòngmương
Phái con gái “Dôhò” phụ họa. Cùng cứ cầm cố tiếng hò đối đáp, tiếng cười cợt của hàng trăm trai gái rộnvang núi đồi Đồng Lộc.
Võ Thị Tần,Võ Thị Hợi cũng tương tự một số bà bầu cùng tiểu đội, trước lúc dự vào Thanh niênxung phong vẫn là cán cỗ Đoàn, kiện tướng bèo hoa dâu, xã viên hợp tác ký kết xã nôngnghiệp hoặc nai lưng Thị Hường, con liệt sỹ trằn Đông, đang là cô dân binh trực chiếntừ trận Rú Nài, kế tiếp thoát ly có tác dụng công nhân trại color một dạo. Tần vui vẻ, yêuđời, nhanh nhẹn tháo vát, nhiều cảm, tác phong thẳng thắn. Ông Võ Cung rước bà HàThị Út 8 lần sinh, nhưng lại 6 tín đồ không nuôi được từ nhỏ, còn sót lại mình Tần và emtrai Võ Xuân Tửu. Mười tám tuổi, Tần vẫn là lao động thiết yếu của gia đình. Thân phụ mẹnhư “cây cao sét đánh 6 lần”, nên yêu dấu Tần và Tửu vô cùng mực. Xuất thântrong gia đình như thế, yêu cầu Tần hiểu rất rõ hoàn cảnh từng chị em, đặc trưng làNhỏ cùng Cúc. Tần bao gồm một tình yêu nảy nở tronglao rượu cồn thật đẹp đẽ. Bố mẹ Tần đã nhận được cau trầu ăn hỏi của nhà anh NguyễnĐình Hồng cùng xóm. Tục quê như ráng là Tần đã có chồng. Rồi anh Hồng đi bộ độivào mặt trận B được gần một năm thì Tần cũng kéo Thanh niênxung phong. Lọn tóc thề và tấm hình ảnh Tần tặnganh ngày căn nguyên coi như lời hứa đinh đóng cột, hứa hẹn 3 năm tiếp theo về làm cho lễ cưới.
Tần quý Cúcnhư ruột thịt, Tần cũng mến Nguyễn Thị bé dại vô cùng. Phụ thân mẹ nhỏ tuổi mất lúc chịMiên bắt đầu 7 tuổi, nhỏ tuổi lên 3, biết nói chưa chắc chắn đi. Ông chú gửi hai bà mẹ vềnuôi, mà lại nhà chú thừa nghèo không nuôi nổi, một vài ngày sau chú dựng chohai mẹ túp lều rìa làng và tự nuôi nhau. Mặt hàng ngày, trước khi đi mót khoai,mót lúa, tìm cua, bắt tép, Miên để kề bên người nhỏ dại củ khoai, củ sắn cùng monước. Đói, khát, nhỏ tuổi tự mò rước mà ăn uống mà uống. Vì thiếu chất bồi bổ canxinên 3 tuổi nhỏ dại chưa biết đi, nghe họ hàng bày cho, hễ thấy công ty ai có tác dụng thịt chó,Miên lại mang lại xin tư cái chân về ninh lên cho nhỏ tuổi ăn. Nhỏ dại ăn sáu mon thì đilại được. Cùng cứ nạm hai mẹ nuôi nhau béo lên, chị lấy chồng nhưng ko vềnhà ông xã mà ngơi nghỉ lại nuôi em khôn lớn. Rồi anh hùng chồng chị đi bộ đội hi sinhtrước khi chị Miên sinh cháu. Nhỏ tuổi gia nhập giới trẻ xung phong, sót lại mẹcon chị Miên với đường tàu bỏ hoang Đức Lạng.
Hồ Thị Cúc,bạn bè trong Tiểu nhóm đặt mang đến biệt danh “Cúc mục” bởi vì Cúc nhỏ tuổi con, tóc loe hoexoăn, đôi mắt hay chú ý xuống, mặt buồn, Cúc sinh sống nội tâm. Cúc sinh năm 1944, lên mộttuổi phụ thân và bà nội bị tiêu diệt đói năm 1945, ông nội chuyển hai bà bầu con về nuôi. Lên batuổi, bà Trinh, người mẹ của Cúc tái giá, Cúc được ông nội với O Loan nuôi. Rồi ôngnội mất, O Loan kiến tạo gia đình, chú Dũng quốc bộ đội phục viên về lấy vk vànuôi Cúc. Cúc bé nhỏ choắt tuy vậy ham làm, chịu khó từ chăn trâu giảm cỏ đến việcnhà. Lên 8 tuổi, một hôm Cúc đã lúi cúp quét nhà, mợ bê nồi cám lợn đi qua,vấp té đổ lên trên người Cúc. Cúc phỏng nửa tín đồ tưởng chết. O Loan dùng lá thuốcchữa chạy mang đến Cúc hàng năm mới khỏi, nhưng lại để lại lốt sẹo phệ từ vai xuống tậnmông. Vì thế, tính tình Cúc trầm buồn, ít nói từ đó. Trong tiểu đội, lúc rasông suối rửa ráy tập thể khi nào Cúc cũng xung phong ngồi canh đồ vật bay, canh ngườirồi rửa mặt sau (!). Cúc chịu khó, chăm chỉ, tỉ mẫn, kế bên A phó, Cúc còn thêm chứcvụ dọn dẹp và sắp xếp viên lo thuốc men, bông băng, dung dịch đỏ mang lại Tiểu đội. Tương tự như Tần,Cúc được cả đơn vị thương yêu, cả Tiểu nhóm tin tưởng, nể phục.
Xem thêm: Cách Mua Thẻ Game Được Sử Dụng Phổ Biến Hiện Nay, 3 Cách Nạp Tiền Gocoin Đột Kích Mới
Cứ thế, cả 16chị em, Tần gọi hết thực trạng riêng từng người. Nên hễ có hiện tượng kỳ lạ O tế bào daođộng bốn tưởng là Tần lại rỉ tai “Tối ni về mang lại tau ngủ bình thường với mày nhé”. Sauđêm ngủ thông thường ấy, đắn đo “thủ trưởng” làm tứ tưởng giao diện gì nhưng từ kia O tahoạt bát, hào hứng hẳn lên.
Không chỉTiểu đội 4 - C552 - N55 - P18 mà các thế hệ tntn chống Mỹcứu nước nói chung, bọn họ đặt niềm tin vào sự chỉ đạo của Đảng và quản trị Hồ ChíMinh tốt đối. Chúng ta sống vì chưng Tổ quốc, làm vì chưng nhân dân. Họ khát vọng sống, nhưngsự sống ý muốn manh như sợi chỉ. Chúng ta khát vọng yêu, nhưng nào ai đó đã được yêu. Coiđơn vị là tổ nóng gia đình, vui vẻ, yêu đời, sáng sủa cách mạng. Hằng ngày, khicó tiếng xe Đại đội trưởng đựng lên là hàng ngàn cô Tấm “lột vỏ thị” nhằm chui rathành công binh, san lấp hố bom, lát đá phòng lầy, mở con đường tránh, hộ vệ xe… tay có tác dụng miệng hát. Rã tầm lại “chuivào vỏ thị” một trong những lán tạm học té túc văn hóa, tập văn nghệ, viết thư từhoặc vùi đầu vào thêu song chim quặp mỏ nhau dưới tất cả dòng chữ “Hẹn anh khoảng đó …”, “Chờ ngày thống nhất…” xanh đỏ tím đá quý trên phần đông vỏ gối hoặc khăn mùi soatrắng tinh nhưng biết đâu phải chỉ thêu, form thêu, vải trắng kia lại vị một anh chàngnào kia trong đối kháng vị bí mật mới tặng. Thay vày một nụ hôn nồng thắm cảm tạ, cácnàng lại mở dòng chìa khóa treo trên cặp tóc, mở loại rương gỗ be nhỏ xíu dúi cho mộtgói thuốc lá trường Sơn, Tam Đảo, Điện Biên, loại thuốc lá trưng bày hiếm hoithời đó. Trai gái tnxp thời đó sợ yêu thương hơn hại bom đạn. Nhị tráitim trái dẫu đập loạn xạ ý muốn nổ tung ra vào lồng ngực, nhưng bên cạnh miệng lạingụy trang bởi O..O..Cụ..Cụ.. đồnghương, để tấn công lạc phía Ban chỉ đạo đơn vị.
Những ngàynày, không chỉ Đại nhóm 552 mà lại cả Đội N55, Ty giao thông, tỉnh giấc Đoàn với lãnh đạoTỉnh chìm trong cảnh nhà tất cả đại tang, đau xót.
Hết buổi sángngày 25, Ty giao thông vận tải đường bộ điều trang bị ủi ĐT 54 ra đào tìm hồ Thị Cúc. Chi bộC552 do đồng minh Nguyễn Hải Đường bạn xã Xuân song (Nghi Xuân) làm túng thiếu thư họpđột xuất, ra quyết nghị cho đơn vị thường xuyên đào thủ công bằng tay để tra cứu đảng viên HồThị Cúc và không cho phép đào bằng máy sợ xâm sợ hãi thi thể người đồng minh thânyêu của mình. Thứ ủi đ/c Uông Xuân Lý vận hành ra hiện tại trường rồi yêu cầu đánhquay về.
Tôi gửi bài thơ “Cúc ơi” đến tiết mục “Tiếng thơ”của Đài ngôn ngữ Việt Nam. Vào một trong những đêm tháng 8/1968, Đài tiếng nói Việt Namvang lên bài bác thơ “Cúc ơi” qua giọng gọi của nghệ sỹ Văn Thành. Tôi tình cờ mởđài Ô ri ông tông nghe được.