GS, Ngụу Như Kontum - Thầу hiệu trưởng trường tôi năm ấу - Bản tin Đại họᴄ Quốᴄ gia Hà Nội Trang ᴄhủ ĐHQGHN | Trang nhất Ngàу 29 Tháng 4 Năm 2022 Số người truу ᴄập: 645995 Theo dòng lịᴄh ѕử 100 năm - Lịᴄh ѕử Đại họᴄ Quốᴄ gia Hà Nội- Thành tựu 100 năm Tin tứᴄ & Sự kiện Cáᴄ hoạt động kỷ niệm 100 năm - Kỷ niệm 50 năm Trường Đại họᴄ Khoa họᴄ tự nhiên Con người & Sự kiện - 100 ᴄhân dung - Một Thế kỷ Đại họᴄ Quốᴄ gia Hà Nội- Chân dung Nhà giáo- Những gươ" /> GS, Ngụу Như Kontum - Thầу hiệu trưởng trường tôi năm ấу - Bản tin Đại họᴄ Quốᴄ gia Hà Nội Trang ᴄhủ ĐHQGHN | Trang nhất Ngàу 29 Tháng 4 Năm 2022 Số người truу ᴄập: 645995 Theo dòng lịᴄh ѕử 100 năm - Lịᴄh ѕử Đại họᴄ Quốᴄ gia Hà Nội- Thành tựu 100 năm Tin tứᴄ & Sự kiện Cáᴄ hoạt động kỷ niệm 100 năm - Kỷ niệm 50 năm Trường Đại họᴄ Khoa họᴄ tự nhiên Con người & Sự kiện - 100 ᴄhân dung - Một Thế kỷ Đại họᴄ Quốᴄ gia Hà Nội- Chân dung Nhà giáo- Những gươ" />

logo

  • Tin Nóng
  • Tin Tức
  • Cuộc Sống
  • Tin Mới
  • Khỏe và Đẹp
  • Thời Trang
No Result
View All Result
logo
No Result
View All Result
Trang chủ Thời Trang ngụy như kon tum là ai

Ngụy Như Kon Tum Là Ai

by Admin _ April 29, 2022
IPT LANGUAGE="JavaScript">GS. Ngụy Như Kontum - Thầy hiệu trưởng trường tôi năm ấy - phiên bản tin Đại học tổ quốc Hà Nội
*
*
home ĐHQGHN | Trang tuyệt nhất
Ngày 29 tháng 4 Năm 2022 Số bạn truy cập: 645995
Theo dòng lịch sử hào hùng 100 năm
- lịch sử dân tộc Đại học đất nước Hà Nội
- thành tựu 100 năm

Bạn đang xem: Ngụy như kon tum là ai

Tin tức & Sự kiện

Các chuyển động kỷ niệm 100 năm
- kỷ niệm 50 năm ngôi trường Đại học kỹ thuật tự nhiên

bé người và Sự kiện
- 100 chân dung - Một ráng kỷ Đại học non sông Hà Nội
- Chân dung đơn vị giáo
- Những khuôn mặt trẻ tiêu biểu

Xem thêm: Tìm Bạn Bốn Phương, Hẹn Hò, Kết Bạn Ở Mỹ, Tìm Bạn Bốn Phương 4/2022

tư liệu

Diễn lũ Hà Nội về GDĐH núm kỷ XXI

hướng dẫn đăng ký cựu sinh viên, cán cỗ và singin diễn đàn

GS. Ngụy Như Kontum - Thầy hiệu trưởng ngôi trường tôi năm ấy

Cách phía trên 40 năm, vị Hiệu trưởng ngôi trường Đại học tập Tổng hợp hà nội thủ đô - tiền thân cơ phiên bản của Đại học quốc gia Hà Nội hôm nay, là Giáo sư thứ lý học Ngụy Như Kontum.

Vào những năm 60, 70 của cầm cố kỷ trước, những trường đh xây cổng rất thấp, thậm chí không có cổng tuy thế thí sinh thời ấy vẫn truyền nhau một câu thơ nghe siêu tội nghiệp: "Cổng trường đại học cao vời vợi" cùng chả rõ địa thế căn cứ gì mà đánh giá, xếp hạng cho các trường đại học rất lõm bõm thế này: "Nhất Y, nhị Dược, tạm bợ được Bách khoa, Sư phạm bỏ qua...". Vậy nên là trường Đại học Tổng hợp hà nội thủ đô không được xếp hạng đầu bảng. Nhiều người cho rằng Trường Đại học Tổng phù hợp không được xếp vào đó do hai chữ "tổng hợp" khó khăn hiệp vần. Còn tôi, tôi phân tích và lý giải theo hướng hết sức vênh vang cầm cố này: Đại học tập Tổng hợp hà thành là ngoại hạng, chớ đùa, thi vào Đại học Tổng hợp khó, học cũng khó, phân công công tác cũng khó, bởi vì vậy cơ mà Trường Đại học tập Tổng hợp thành phố hà nội nằm bên cạnh tầm ngắm thực dụng của học viên lớp 10 khi này mà thôi.Chọn trường Đại học Tổng hợp hà nội để thi, tôi bắt nguồn từ một ý nghĩ cực kỳ hồn nhiên, cảm tính cố gắng này: Đây là trường đh có một hiệu trưởng nổi tiếng, từng là nghiên cứu sinh trong phòng bác học chiếm giải Nobel F.Joliot Curie trên Pháp: GS. Ngụy Như Kontum. Demo hỏi có trường nào cơ mà tên thầy hiệu trưởng nhiều năm như thế, đọc lên ngân nga, thi vị như thế? Khi nhận ra giấy hotline nhập học, tôi còn được nhắm nháp một điều thú vị nữa: thương hiệu thầy hiệu trưởng của tôi không viết bằng chữ C quê mùa, như lâu nay tôi viết, cơ mà viết bằng văn bản K, viết ngay lập tức một mạch: "Kontum". Thế mới hiện đại, thế bắt đầu khoa học, xứng với dáng vóc của trường.Tôi đeo ba lô lên tàu ra hà thành nhập ngôi trường với niềm tự tôn và cầu mơ được tận mắt trông thấy thầy hiệu trưởng. Tuy nhiên tới nơi, tôi thất vọng. Đại học Tổng hợp hà nội thủ đô mới từ chỗ sơ tán trở về, học hết sức phân tán phải không tổ chức triển khai lễ khai giảng. Khoa Ngữ văn chỉ đón sv năm trang bị nhất cửa hàng chúng tôi trong 1 căn phòng đầy vết mờ do bụi đất. Còn thầy giáo lên chúc mừng và dặn dò đàn tôi tất nhiên không đề xuất là thầy Ngụy Như Kontum mà là 1 trong những thầy Phó nhà nhiệm khoa ăn diện giản dị, xềnh xoàng, không hơn cha tôi sinh sống quê.Suốt mấy tháng của học kỳ I, tôi nung nấu nướng một "âm mưu" là: đề nghị học thật giỏi, được khen thưởng thì mới có thể có cơ hội được thầy hiệu trưởng bắt tay... Nhưng lại lần thiết bị hai tôi lại thất vọng. Cho dù thi đạt điểm tốt nhưng tôi không được bên trường thoả mãn loại nguyện vọng tương tự, vốn bao gồm ở hàng nghìn sinh viên các khoa. Trường đang có hàng trăm ngàn việc buộc phải làm. Hơn nữa, tiêu chuẩn của Bộ chỉ đạo quân sự thủ đô hà nội đã rót xuống: ngôi trường Đại học Tổng hợp tp hà nội phải tuyển chọn chọn, cung ứng 400 sinh viên cho các chiến trường. Thương hiệu tôi, sau buổi thăm khám nghĩa vụ, vẫn đứng đầu danh sách trúng tuyển. Ấy là hầu như ngày thu năm 1971, tối đêm phương diện đường thủ đô hà nội rậm rịch giờ đồng hồ chân người. Bộ đội hành quân, sinh viên, học tập sinh, dân quân từ bỏ vệ cũng tiến quân luyện tập. Lá mọi hàng cây xà cừ trong ký kết túc xá Mễ Trì trở nên thứ lá dùng làm kết vòng ngụy trang đẹp tuyệt vời nhất và xanh thọ nhất. Anh em Khoa Văn, Khoa định kỳ sử cửa hàng chúng tôi có đa số người viết đối kháng tình nguyện nhập ngũ, cam kết tên bởi máu. Sợ có tiếng là người hèn, tôi cũng viết đơn tình nguyện, nhưng trong tâm địa tôi... Tiếc lắm, không muốn tí nào. Đầu mon 9 năm đó, tp. Hà nội và vùng phía bắc vừa trải sang một trận lụt lớn. Tôi vẫn tham gia đưa sách tủ sách từ tầng một lên tầng tư, đề phòng đê sông Hồng bị vỡ. Ngừng việc thư viện, tôi và những người dân trúng tuyển tặng sách vở, áo quần đang mặc cho tất cả những người ở lại, đi bạn không ra dự lễ xuất quân. Buổi lễ được tổ chức triển khai trên sân vận động Thượng Đình, hiện nay đã thành vườn hoa của ngôi trường Đại học khoa học Tự nhiên. Các "cán cỗ khung", có nghĩa là các bạn bè bộ đội đi đón đám tân binh chúng tôi về đơn vị, phải vất vả lắm bắt đầu xếp chúng tôi được vào mặt hàng vào lối. Bọn họ phải bóc chúng tôi ra khỏi cha mẹ, người thân trong gia đình đưa tiễn. Tôi ngơi nghỉ quê xa, không có mái ấm gia đình ra tiễn nên có thể vừa bắt tay, vừa đá đít đám bạn trai mấy chiếc là nhẩy vào hàng, đứng nghiêm chỉnh, quan sát lên khán đài trước mặt.Thầy Ngụy Như Kontum đã tiến bước rồi. Tôi đứng hàng đầu nên quan sát thầy rõ lắm. Đúng là một trong những giáo sư hiệu trưởng bởi xương bằng thịt hẳn hoi. Đây là lần đầu tiên tôi được đứng nhìn thầy thọ như thế. Lần đầu tiên tôi chỉ thấy lấp ló nửa fan thầy trong đợt Khoa vật lý tiếp đón quý khách quốc tế, thầy mang lại dự. Lần này thì tôi đứng đối diện hẳn hoi. Gồm ai kia đọc đưa ra quyết định nhập ngũ tập thể, ai đó đọc quyết vai trung phong thư. Tôi nghe lơ đễnh, trọng tâm trí để ý khuôn khía cạnh vị giáo sư cơ mà tôi ngưỡng mộ.Thầy có hai con mắt trong, mẫu nhìn ấm áp. Đôi môi hơi dày, cười cợt không lộ răng đề xuất tạo cảm hứng hiền lành, đôn hậu. Thầy đứng trên đài cao cần ngay bên trên đầu thầy vẫn là lá cờ đỏ cùng nền trời xanh. Đang thiết yếu thu đề xuất trời xanh lắm, chỉ có vài vệt mây trắng long dong lướt vào gió sớm. Trường hợp khán đài dựng cao, hoặc tôi đứng sát khán đài, hẳn sẽ thấy tóc thầy lẫn vào mây trắng. Tôi nhìn kỹ, mong thầy nhỏ cho công ty chúng tôi mấy giọt nước đôi mắt để... Thương công ty chúng tôi như bọn con sẵn sàng ra chiến trường, chưa biết sống bị tiêu diệt ra sao(!). Tuy vậy tôi nhảy cười tự giễu mình vì cái ý nghĩ con nít ấy. Trên khán đài, giáo sư không nhiều cảm vượt đỗi như tôi nghĩ. Thầy ko tỏ ra khổ sở khi chia ly với sinh viên chúng tôi, thậm chí còn nói... Chuyện riêng biệt nữa. Có lẽ ông vẫn tranh thủ cơ hội Trưởng phòng Tuyên huấn phân phát biểu, xoay sang trao đổi với người bên cạnh. Phải rồi, tiễn quân, tấn công giặc đang trở thành chuyện thường xuyên ngày. Sau lễ xuất quân, ông còn bắt buộc lo cử fan cứu kho gạo đang bị lụt ở yên ổn Viên với rồi còn bao vấn đề khác nữa.Đang mải ngẫm nghĩ thổ lộ cho thầy, đùng một cái tôi nghe sinh sống cột cờ bên trên khán đài vang báo cáo động răng rắc. Đó là giờ đồng hồ lạt khô bị đứt. Lá cờ trên khán đài nghiêng nghiêng rồi đổ rập xuống. Tất cả tiếng fan thét lên. Cả sân vận động hàng trăm người cùng "À!" lên một tiếng nửa ngạc nhiên, nửa kinh hãi. Có mấy bà bầu tiễn bé đứng phía xa nhảy khóc. Tôi lo lắng nhìn thầy hiệu trưởng. Thầy không tỏ ra giận dữ vì sự chuẩn bị khinh xuất của cấp cho dưới nhưng mà khuôn mặt thầy bi quan hẳn đi.Sau khi dựng lại cờ, lễ xuất quân được xong nhanh chóng. Ngoài câu nói: "Chiến win trở về, ngôi trường sẽ không ngừng mở rộng cửa đón các em", tôi ko nhớ thầy hiệu trưởng nói thêm gì nữa. Sau sự rứa đổ cờ của nghi lễ xuất quân, trọng tâm trạng hầu như người, từ đầu đến chân nói lẫn bạn nghe, gần như bị phân tán. Bao gồm điều là khuôn mặt gian khổ của thầy Ngụy Như Kontum bởi vì lá cờ bị đổ đã rơi sâu vào cam kết ức cửa hàng chúng tôi như một điềm gở.Mấy trăm sinh viên dịp ra quân ấy một trong những vào các đơn vị công an võ trang, còn nhiều phần được gửi vào đoàn 325 huấn luyện mau lẹ để bổ sung cập nhật cho các chiến trường phía nam. Tè đoàn sinh viên shop chúng tôi khi hát tập thể bài bác "Vì quần chúng quên mình" đến đoạn "...ngày ngày lo làm thế nào cho toàn dân ấm, toàn dân no, được học tập hành" là toàn bộ lại tủm tỉm cười, dồn hơi, hét thật lớn ba giờ cuối: "được học hành, được học hành...". Các cán bộ lãnh đạo rất bực mình do cái giờ thét "thiếu lập ngôi trường ấy" của nô lệ sinh viên. Nhưng ngẫm lại, giờ thét nghịch ngợm ấy là giờ lòng đích thực, biểu hiện nguyện vọng thiết yếu đáng, sâu xa của tuổi con trẻ khi đề nghị cầm súng ra trận. Mọi trận đánh tranh đông đảo là loại nhất thời để nhắm đến cái muôn thuở là hoà bình, tình yêu, là học hành, sáng sủa tạo. Riêng biệt tôi, trong những ngày tháng tàn khốc của chiến dịch Quảng Trị năm 1972, tôi luôn auto viên mình rằng: tôi và bọn chiến đấu không chỉ giải phóng khu vực miền nam mà còn để đảm bảo chính trường Đại học Tổng thích hợp của mình, bảo vệ những toà nhà mà lại sau chiến tranh shop chúng tôi sẽ trở về học tiếp. Khuôn mặt khổ sở của thầy Ngụy Như Kontum thuộc tiếng thét của những bà người mẹ tiễn con lên đường hiện ra trong tôi như 1 ám ảnh. Sau rất nhiều lần chết hụt, sau cuối rồi bị thương, tự nhiên tôi tất cả một ý suy nghĩ rất khinh suất rằng: tôi thiết yếu chết được và đầy đủ sinh viên trẻ shop chúng tôi không chết, công ty chúng tôi sẽ thắng. Cờ suý đổ, tuy nhiên sinh viên Tổng hợp công ty chúng tôi ra quân sẽ thắng lợi trở về. Công ty chúng tôi sẽ trở về nhằm xua đi nỗi bi thương trên gương mặt thầy hiệu trưởng.Mà đúng vậy, sau chiến tranh, thuộc dân tộc, shop chúng tôi đều là những người dân chiến thắng. Tuy nhiên, chúng tôi không về hết. 40 người xuất quân ngày ấy, chỉ khoảng không đầy năm chục con người không về, nằm lại rải rác rưởi trên những nghĩa trang Quảng Trị. Cửa hàng chúng tôi - mọi người may mắn trở về trường học tập tiếp cùng lại được chạm mặt thầy hiệu trưởng.Sau chiến tranh, khuôn mặt ông không thể được hồng hào như trước, duy chỉ mái tóc là vẫn thế. Nó vốn đã bạc đãi từ xưa, không thể bội nghĩa hơn được nữa. Ko như cửa hàng chúng tôi hình dung ngày nhập ngũ, thầy hiệu trưởng với Trường Đại học tập Tổng hợp tp. Hà nội không làm lễ đón công ty chúng tôi trở về. Thậm chí còn có đứa bạn tôi bị yêu thương nặng, về làm giấy tờ thủ tục học tiếp, còn đề xuất dùng nạng dọa cán bộ hộ khẩu mới xong xuôi việc. Cuộc sống đời thường thời bình là vậy. Trong cuộc chiến tranh ai chả hình dung tương lai như 1 chân trời hồng. Mà lại không lãng mạn, làm thế nào ta chiến hạ Mỹ!Chúng tôi học tập tiếp lịch trình đại học, và "học như điên", truy vấn lĩnh khoảng thời gian đã mất vào chiến tranh. Tôi gồm một anh bạn đồng hương, cùng vào đại học, cùng đi dạo đội, nhưng lại học ở ngành Địa chất. Anh học xuất sắc được giữ giàng Khoa Địa, nhưng mà cứ nằng nặc xin công tác ở Lào Cai. Anh lắc đầu Bộ môn, phần do không thích cuộc sống Hà Nội tù hãm túng, phần vì cuộc sống đời thường của cán bộ đào tạo và huấn luyện Đại học tập Tổng hợp thành phố hà nội lúc bấy giờ đồng hồ eo hẹp, khó khăn quá. Dòng nguyên nhân kinh tế này anh sẽ vô tình thú nhận vào một dịp hai cửa hàng chúng tôi cùng gặp thầy Ngụy Như Kontum.Hôm ấy, từ lào cai trở về, anh đến ký kết túc xá Mễ Trì rủ tôi đi ăn phở. Giữ lại sĩ diện là cán bộ huấn luyện đại học, tôi định bụng sẽ trả tiền phở, quyết không nhằm khách đãi chủ. Để làm cho được điều này, tôi bí mật vay tiền, hẹn fan ta vào đầu tháng sẽ trả, chuẩn bị đón anh. Hai chúng tôi đang đèo nhau trên xe đạp điện qua quần thể Thượng Đình - Cao Xà Lá thì anh nhảy đầm xuống xe, bảo tôi chờ một lát. Tôi chờ, một lúc sau anh cù lại, những giọt mồ hôi nhễ nhại. "Cậu làm cái gi thế?" - tôi hỏi. "Giúp thầy Kontum, thủ trưởng cậu đấy!". "Làm gì cơ mà giúp?". "Đẩy xe mang lại Cụ, cậu ko thấy à? dẫu vậy đẩy mãi không nổ, tớ thôi. Cậu không thấy cụ đang rông bộ theo xe cơ à?".Tôi chú ý theo xe pháo anh chỉ. Đúng là dòng xe màu sắc sữa sẽ ngả màu sắc cháo lòng thân thuộc của ngôi trường Đại học tập Tổng hợp đang rất được 3 tín đồ còng lưng đẩy. Từ thời điểm cách đó một quãng, gs Kontum cũng đang cố kỉnh rảo chân bước theo xe, có vẻ như như sợ hãi xe nổ được lắp thêm thì nó chạy mất, chầu ông vải ở lại. Bấy lâu tôi vẫn nghe có tín đồ xì xào rằng xe thầy Kontum dạo này có hiện tượng rất hấp dẫn chết máy. Ko rõ vị trường nghèo, không có tiền đại tu tuyệt Trường định đợi xe hỏng hẳn rồi sở hữu chiếc mới. đứa bạn Địa hóa học bảo tôi: "Cậu thấy chưa, nổi tiếng lừng lẫy như rứa là cùng, nuốm mà vẫn đề xuất đi xe hơi kiểu... Cuốc. Cậu là cái thá gì, xin gửi công tác, thoát khỏi trường đi!".Ăn phở xong, anh kiên quyết giữ cổ tay tôi lại, cấm đoán trả tiền, nhằm anh trả. Anh bảo: "Nói nỗ lực thôi, chứ cấm cậu vứt trường. đề xuất ở hà thành cho tớ gồm chỗ thỉnh phảng phất đi về, mắng mỏ mang đến sướng miệng".Thực hiện nay lời dặn của anh, tôi vẫn sinh hoạt lại ngôi trường giảng dạy, cam chịu đựng phận nghèo. Năm 1982, GS. Ngụy Như Kontum về hưu, gửi sang làm chuyên viên cho trường Đại học Tổng hợp thủ đô và Viện kỹ thuật Việt Nam, đồng thời giữ chức chủ tịch Hội trang bị lý Việt Nam. Thỉnh phảng phất tôi lại trông thấy thầy dưới bóng mấy cây bàng đầu hồi bên Liên hợp. Mỗi năm bước chân thầy một đủng đỉnh lại. Nhịp sống thời hậu chiến cũng trì trệ dần như bước đi người già. Thành công về quân sự dễ đổi mới tiền đề cho những mộng tưởng về gớm tế. Sự hậu đậu về, khinh thường suất của ta trong thống trị và phân phát triển tài chính thời ấy làm cho nông dân ngán ruộng, trí thức thiếu thốn gạo ăn. Một hôm, tổ cỗ môn Lý luận cùng Văn học Việt Nam công ty chúng tôi tổ chức lễ hội cho GS. Hoàng Xuân Nhị về hưu. Vày là tiệc tùng cấp cỗ môn nên có thể có kẹo vừng với mấy loại bánh cốm, để lên dãy bàn học tập long chân trong một căn phòng "bỏ hoang" ở số đông Lò Đúc. GS. Nhị lúc ấy rất vui, vừa ăn, vừa cười, vừa đề cập chuyện rất sôi nổi. Một lát sau, shop chúng tôi giật bản thân vì tất cả vị khách đột ngột rẽ vào phòng. Đó là GS. Ngụy Như Kontum. Nhị vị gs già ôm nhau vui mắt như đôi người tình đã buộc phải xa nhau thọ lắm. Nhị vị trò chuyện không dứt, thỉnh thoảng lại suỳ ra một tràng giờ đồng hồ Pháp. Dường như như hai vậy đang ôn lại 1 thời trai trẻ con oanh liệt ở những học đường Paris. Thầy Nhị tách bóc bánh cốm mang lại thầy Kontum ăn. Năm 1991, tôi đi phân tích sinh về nước được mấy tháng, chưa xuất hiện dịp gặp mặt lại thầy sẽ nghe tin thầy mất. GS. Hoàng Xuân Nhị mất trước, GS. Ngụy Như Kontum mất sau. Hai bạn như rủ nhau đi. Lễ viếng thầy Ngụy Như Kontum được tổ chức triển khai tại 19 Lê Thánh Tông - khu vực 35 thời gian trước (năm 1956), thầy đã trang trọng khai giảng khoá học đầu tiên của Đại học tập Tổng hợp Hà Nội, một đh khoa học cơ bạn dạng đầu ngành mà mình nên giữ nhiệm vụ Hiệu trưởng hơn 1 phần tư thay kỷ.Lễ viếng thầy đông chưa từng thấy. Ông bộ trưởng liên nghành Bộ giáo dục nghẹn ngào phát âm điếu văn. Mọi sự kiện trong tiểu truyện của thầy gắn sát với sự nghiệp huấn luyện và đào tạo của ngành đại học, và gắn sát với hầu như trang sử vinh hoa của khu đất nước:"Năm 1933 ông dìm học bổng chính phủ Pháp, đến lớp Đại học Sư phạm Ecole Normale Superieure de Paris. Tốt nghiệp thạc sĩ, ông làm nghiên cứu và phân tích sinh thiết bị lý hạt nhân đằng sau sự hướng dẫn ở trong nhà bác học Pháp, giải thưởng Nobel F. Joliot Curie. Đại chiến vật dụng II bùng nổ, nghe theo lời răn dạy của giáo sư Joliot Curie, ông về nước giao hàng đồng bào của mình. Ông dạy tại ngôi trường Trung học tập Chasseloup (Sài Gòn), trường bưởi (Hà Nội), lập hội SET nhằm giáo dục tinh thần yêu nước cho giới trẻ trí thức. Năm 1945, ông đươc Hồ quản trị giao chức chủ tịch Đại học tập Việt Nam, tgđ Trung học tập vụ. Trong chống chiến, ông tham gia thiết kế Khu học xá Trung ương. Năm 1954, ông được cử xuất bản ngành đại học, phụ trách Sư phạm công nghệ và hai năm sau giữ nhiệm vụ Hiệu trưởng Đại học tập Tổng hợp Hà Nội...GS. Ngụy Như Kontum là 1 trong hình hình ảnh đẹp đẽ cùng vô cùng trong sạch của một trí thức biện pháp mạng. Giáo sư không còn nữa, mà lại lòng yêu nước, cuộc đời vận động cách mạng tận tuỵ của giáo sư là 1 trong tấm gương sáng đến toàn ngành họ noi theo với học tập. Vĩnh biệt giáo sư, toàn ngành giáo dục và đào tạo - đào tạo cùng ngôi trường Đại học tập Tổng hợp hà nội nguyện đem rất là mình phấn đấu cho việc nghiệp giáo dục và đào tạo của quần chúng ta vươn lên khoảng cao mới, để giao hàng đắc lực mang đến công cuộc xây dựng nước nhà ta càng ngày càng giàu đẹp như gs hằng ước muốn và đã góp sức trọn đời mình...".Với cảm xúc trống vắng do sự mất mát, tôi cắm mặt viếng qua linh cữu của thầy. Tôi cố ý không chú ý lần cuối khuôn mặt thầy qua tấm kính áo quan. Biết đâu... Khuôn mặt tín đồ đã khác quá xa khuôn mặt nhưng tôi với bao sinh viên Đại học tập Tổng hòa hợp từng hồi tưởng trong những đêm mất ngủ sinh hoạt chiến trường! Tôi sợ cái quy giải pháp sinh hóa nghiệt té đã phá vỡ khuôn mặt đôn hậu của thầy. Ko được trực tiếp học thầy và gần cận thầy, tôi ko thể, cùng cũng không thích xây dựng một chân dung khoa học hay "chân dung lãnh đạo" trọng thể về thầy. Vì sao vậy? bởi vì tôi yêu gần như chuyện đời thường của những danh nhân. Tuy vậy tôi lại thích ngắm nhìn và thưởng thức con tín đồ từ một khoảng cách xa xa, ngắm fan như ngắm sông, nhìn núi. Hoàn toàn có thể vì vậy mà, mãi mãi, hình hình ảnh GS. Ngụy Như Kontum với mái tóc trắng màu lịch sử một thời vẫn tồn tại mãi trong tôi như 1 ông tiên trong cổ tích./.

Share Tweet Linkedin Pinterest
Previous Post

Cách làm nhà bằng tăm đơn giản nhất cho bạn

Next Post

Phan lãng tử rời 5s online

CÙNG CHUYÊN MỤC

những bản nhạc tăng cảm xúc cho cuộc “yêu”

Những bản nhạc tăng cảm xúc cho cuộc “yêu”

29/10/2021
đồng tính nữ thái lan

Đồng tính nữ thái lan

15/12/2021
kem dưỡng trắng da cho bà bầu

Kem dưỡng trắng da cho bà bầu

05/12/2021
cảnh nóng phim hồng kông

Cảnh nóng phim hồng kông

13/10/2021
đeo lens màu gì đẹp

Đeo lens màu gì đẹp

26/05/2022
mẫu nail màu xanh lá cây

Mẫu nail màu xanh lá cây

26/05/2022
điểm chuẩn đại học ngoại ngữ huế

Điểm chuẩn đại học ngoại ngữ huế

26/05/2022
mua quà sinh nhật cho vợ

Mua quà sinh nhật cho vợ

25/05/2022

Newsletter

The most important automotive news and events of the day

We won't spam you. Pinky swear.

Chuyên Mục

  • Tin Nóng
  • Tin Tức
  • Cuộc Sống
  • Tin Mới
  • Khỏe và Đẹp
  • Thời Trang

News Post

  • Tiếu ngạo giang hồ

About

Chúng tôi tạo ra trang web nhằm mục đích mang lại kiến thức bổ ích cho cộng đồng, các bài viết được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet giúp mang lại kiến thức khách quan dành cho bạn

©2022 thailantour.com - Website WordPress vì mục đích cộng đồng

No Result
View All Result
  • Trang chủ
  • Chuyên mục
    • Tin Nóng
    • Tin Tức
    • Cuộc Sống
    • Tin Mới
    • Khỏe và Đẹp
    • Thời Trang
  • Lưu trữ
  • Liên hệ

© 2022 thailantour.com - Website WordPress vì mục đích cộng đồng.