Phượng tù hãm hoàng là mẩu truyện kể về Sở Ngọc, một cô gái đến từ cố gắng kỉ XXI vô tình xuyên không biến Sơn Âm công chúa khét tiếng dâm loàn trong lịch sử dân tộc sau một vụ tai nạn ngoài ý muốn máy bay. Một hành trình dài đầy thú vui và nguy hại khi nữ cố gắng thay đổi vận mệnh của tô Âm công chúa, tuy nhiên cũng chính trong hành trình này mà nàng gặp gỡ được rất nhiều người: một Dung Chỉ ghê tài giỏi thế, một hoàn Viễn kiêu ngạo, luôn luôn nuốm đè nén tình cảm của mình, một thiên sư Thiên Như Kính ko vướng bụi trần…và tương đối nhiều nhân thiết bị khác.
Bạn đang xem: Phượng tù hoàng nam chính


Review Phượng tù túng hoàng (3)
Truyện khá hay. Mặc dù nâng chúng ta nam chính hơi quá đà tuy nhiên về toàn diện vẫn ổn cùng ko bị lố. Bạn nam chủ yếu này vốn chưa phải là quân tử lễ nghĩa. Chúng ta ý ích kỷ tởm người, hoàn toàn chả suy nghĩ tới ai ngoài phiên bản thân mình. Nghĩ về về các bạn ý đang nghĩ cho tới 2 câu: “vô độc bất trượng phu” với “người không do mình, trời tru khu đất diệt”. Lúc đầu đọc truyện, mình còn choáng váng vì chưng lần thứ nhất thấy nam chủ yếu được tạo ra với hình mẫu Tào túa như thế, chí lý và độc địa, buộc phải lừa là lừa, không thể giá trị tận dụng là bỏ, nên giết là giết thịt sạch, giết đến mức trẻ con, tăng lữ, người vô tội cũng ko chớp mắt luôn. Cũng khá may là truyện cách tân và phát triển rất hòa hợp lý. Cho dù tính cách như vậy nhưng tới cuối cùng, các bạn ý vẫn giữ được đúng mạch. Mặc dù Dung Chỉ ko bị trở thành soái ca mê mẩn tình, bởi vì yêu em yêu cầu anh lột xác thành fan khác nhưng vẫn có twist vừa phải kê Sở Ngọc gạt vứt được đông đảo rào cản tư tưởng này để mang đến với nhau. Kết chuyện tất cả chút máu chó nhưng đồng ý được. Có một điểm nhưng mình thấy ko thông được là lý do khiến cho 1 người như Dung Chỉ lại cam phận có tác dụng nam sủng cho công chúa tận mấy năm trời, nhưng dù sao đó cũng là tiên đề cần có để cải cách và phát triển truyện buộc phải thôi coi như bỏ qua mất đi. Các lần đọc cho tới đoạn bạn Dung Chỉ cười thư nhàn, cao quý thoát tục là mìnhlại tưởng tượng tới niềm vui nửa miệng của Ryan Gosling khi nhấn giải Oscar.
Nữ thiết yếu thì đích thực là vượt được đi! lâu lắm rồi chạm mặt được cô gái chính nhưng mà ưng đến thế này. Bạn ý thông minh, bạn dạng lĩnh, cùng dù hiền lành cũng tuyệt đối không nên dạng cải lương dại dột ngốc mang lại nỗi sợ hãi mình hại người. Trường đoạn mình đang có nhu cầu muốn nhất trong truyện là lúc các bạn ý đoạn tình đoạn nghĩa với Dung Chỉ, dám yêu dám bỏ. “Thích ngươi là chuyện của ta. Rời xa ngươi cũng là chuyện của riêng ta. Ngươi không thích ta, vậy thì ta không ưa thích ngươi nữa, chỉ dễ dàng và đơn giản là cố kỉnh thôi!”. Không thấy ai yêu sảng khoái chũm này, thực là khôn cùng cool. Và màn cắt tóc tuyệt tình tiếp nối thì cười cợt đau cả bụng :v.
Cả cuốn ruyện này, say đắm nhất là Sở Ngọc, tất nhiên rồi. Chúng ta Dung Chỉ tuy cứ được nâng quá trớn vậy thôi nhưng lại cũng quanh đi luẩn quẩn lại là niềm vui Ryan Gosling, không tồn tại gì quánh sắc. Nhân vật khinh ghét nhất truyện là Thiên Như Kính, thần tiên nửa mùa, và Hoa Trác, đoạn tụ nửa mùa. Nhân thứ đáng không thể tinh được nhất truyện là vương Ý Chi. Cứ nghĩ chúng ta ý đang vào vai phái nam phụ say đắm tình cơ, bất ngờ lại biến thành nam vô cùng phụ không liên quan gì tới truyện :v. Cho dù sao thì xây dựng hình tượng tiêu dao tự tại ko trói buộc của công ty ý cũng tương đối hay. Mà lại nói cho cùng, dù ba phần tư anh zai xuất hiện trong truyện đông đảo yêu Sở Ngọc, bài toán không xuất hiện tình tay 3 tay 4 đầy nước mắt cũng chính là 1 điểm mạnh đáng kể.
– Bùi Hà
“Trong phim “Đại thoại Tây du”, Tử Hà tiên tử nói: “Đức lang quân may mắn của ta buộc phải là một nhân vật cái thế, mình khoác kim gần kề thánh y, chân đấm đá mây bảy sắc ước vồng mang lại đón ta!” Dung Chỉ không phải anh hùng cái thế theo phong cách truyền thống. Trong trái tim hắn không tồn tại cái call là đạo nghĩa, trong đôi mắt hắn, trần thế chỉ hữu dụng và hại. Hắn luôn bày mưu tính kế, dù bị tiêu diệt vẫn ung dung, không không đủ lý trí hào hùng.”Dung Chỉ.
Cả đời hắn mưu sâu chí lớn, vẻ như sẵn lòng giẫm đấm đá lên thiên hạ, coi khinh toàn bộ để bước lên ngôi vị nhà thượng. Hắn dày công bày ra một ván cờ, giăng thiên la địa võng bịt mắt hầu hết những quân cờ trong tay hắn, không không nên một li. Sai lầm ban đầu khi hắn lựa chọn công chúa lưu lại Sở Ngọc làm con cờ của hắn, cũng ko hẳn, đúng là Sở Ngọc tới từ ngàn năm sau, mà chưa phải Sơn Âm công chúa giữ Sở Ngọc.
Thoát khỏi tai nạn thương tâm máy cất cánh không rõ là phúc giỏi là họa, khi cơ mà Sở Ngọc thức giấc dậy sau gấm trướng màn the, trong thân thể của nàng công chúa Nam Tống tai tiếng bậc nhất của lịch sử dân tộc Trung Hoa: mếm mộ nam sắc, ngó lơ phò mã của chính mình để nuôi vô số nam sủng vào cung, cũng giống như em trai lưu lại Sở Nghiệp của ả có bao nhiêu hiền thê cung con gái trong cung vậy. Dung chỉ với kiếp số của bạn nữ ta, cũng là kiếp số của Sở Ngọc. Thiếu phụ ta vất vả search Thiên Như Nguyệt những ước ao giữ chân được Dung Chỉ, sau cùng cũng toại nguyện, mà lại lại trở thành quân cờ của hắn, thứ phụ nữ ta ao ước đạt được nhất, ở ngay trước mắt nhưng lại vĩnh viễn thiết yếu chạm tới. Không thể tự lừa bản thân dối bạn mãi, đàn bà ta tạo nên dựng mê man mê là thu thập nam sủng – mà mọi người trong này lại phảng phất dáng dấp của Dung Chỉ – để tất cả lũ họ chắp vá thành một Dung Chỉ khác.
“Ta đang dồn toàn bộ tình yêu thành một canh bạc, được ăn cả vấp ngã về không vào một người. Hiện tại ta sống, chẳng qua là dòng xác ko hồn có tên Lưu Sở Ngọc nhưng mà thôi.” mong muốn muốn sống sót của Sở Ngọc lớn hơn nàng ta biết bao nhiêu, mang lại mức có thể vượt qua nghìn năm, chiếm phần lấy thân xác vốn đã không còn chút nội khí nào.
Nỗ lực sống sót của Sở Ngọc trái thực vô cùng kinh ngạc.
Nàng biết trước thời gian ngày Lưu Tử Nghiệp bị phế ngôi đang tới rất gần, cũng chính là ngày chết của sơn Âm công chúa không còn bao xa, cũng biết các điều được ghi chép trên thiên thư ẩn chứa trong thần thứ quanh cổ tay Thiên Như Kính là bất di bất dịch, một mình nàng nhỏ tuổi bé sao rất có thể xoay đưa lịch sử. Cơ mà bảo một người dân có sức sinh sống dẻo dai hơn ngọn cỏ ngây ngô như đàn bà buông tay hóng chết làm thế nào được? nàng liều mình đo lường và tính toán giành lag sự sinh tồn về phía mình, tiện tay giúp lưu Tử Nghiệp phòng đỡ chũm cục, vậy mà những sự liên tiếp đổ vỡ, những người thân cận đơn lẻ có được trong chũm giới lạ lẫm này cũng trở thành mất.
“Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, trọng điểm duyệt quân hề quân bất tri”(Núi bao gồm cây mà lại cây lại có cành, lòng yêu người nhưng người chẳng hay)
Khao khát sinh tồn bỏ mặc vận mệnh của nàng khiến Thiên Như Kính rung động. Hắn kế tụng sự nghiệp của sư phụ Thiên Như Nguyệt, giúp cố gắng sự ra mắt đúng theo ghi chép trên thiên thư, rào cản mọi quyền năng làm lệch lạc những chiếc chữ đó, cũng là, phải kê Sơn Âm công chúa tiêu vong. Với tất cả người, hắn lẳng lặng bệnh kiến, vô mong vô cảm – giống như vầng hào quang màu xanh da trời nhạt bảo phủ cơ thể hắn, tròn trịa hoàn mỹ, không chút khe hở, phân cách hắn với quả đât bên ngoài.
Cho cho đến khi Sở Ngọc xâm nhập vào vậy giới kì lạ của hắn.
Thích một bạn là chuyện hoàn toàn, trọn vẹn không thể tự chủ.
Giá như không gặp mặt nàng, thì xuất sắc biết bao…
Thiên Như Kính sẽ từng không chỉ là một lần suy nghĩ như vậy.
Nếu không từng thủ thỉ với nàng, chưa từng nghe giọng nói ấy, thậm chí chưa từng thấy được khuôn phương diện ấy… thì giỏi biết bao…
Nhưng giả dụ như vậy, hắn sẽ có cảm hứng hối hận tiếc nuối nuối, hoặc chưa hẳn là hối hận hận nuối tiếc nuối, mà lại là đối chọi điệu trống rỗng.
Xem thêm: Làm Hộp Giấy Đựng Đồ - Cách Gấp Hộp Giấy Đơn Giản Mà Đẹp Nhất
Nếu như thế, phù hợp sẽ không cảm nhận được không thiếu thốn dư vị của cuộc sống?
Trao cảm tình cho một tín đồ nhất định cần tiêu vong, chẳng khác nào hoa trong gương, trăng soi đáy nước, sẽ có những lúc vỡ vụn. Cảm tình một khi đã mở ra không thể tịch thu trở lại, hắn chỉ hoàn toàn có thể khắc chế, cùng bề mặt không có biểu hiện khác thường, nhưng tâm tư tình cảm lại bởi vì mỗi lần chạm mặt nàng cơ mà không kìm được mừng vui. Từ trên đầu đến cuối, không có bất kì ai biết đến tâm tư tình cảm của hắn, không ai biết được mỗi sự giằng xé khổ sở trong trọng tâm can hắn, hắn vẫn luôn im lặng, mang kín về với cát bụi. Sung sướng sầu bi, nhớ nhung chua xót, lạnh mát tuyệt vọng, toàn bộ đều chôn vùi trong ánh nhìn khép lại lần cuối, ánh nhìn khép lại sau thời điểm nhìn thiếu phụ lần cuối cùng. Dung Chỉ quỷ kế, lạnh lùng cỡ nào thì cũng không nhẫn tâm bởi hắn. Thiên Như Kính đánh đổi tình cảm của hắn, sử dụng mạng sống của nàng làm công cụ, Dung Chỉ không có tác dụng được thế.
Dung Chỉ cam tâm tình nguyện vày một người con gái mà đánh đổi giang sơn. Hắn dấn thức rất rõ Sở Ngọc chính là hồng nhan họa thủy tốt tri kỉ một đời hắn cần thiết buông, hắn nguyện vì bạn nữ mà từ bỏ điều cực hiếm nhất. 5 quyển đầu, là hắn lợi dụng nàng, hắn phụ nàng, hắn khiến người ta rùng mình vì chưng sự nhẫn tâm của hắn. Để rồi đến quyển lắp thêm 6 khép lại, người ta bắt đầu thấy được tình thân của hắn giành riêng cho nàng hóa ra lại sâu rộng nhường nhịn ấy.
Tĩnh yên ổn như nước, trong chũm như ánh trăng, Dung Chỉ ra đời đã có khí chất ung dung, tự trên như thế. Loại khí chất đã che giấu đi trung ương ý phức tạp, quỷ kế nhiều đoan trong hắn. Hắn rất có thể nhìn thấu tương đối nhiều người,nhưng rồi mới phát hiện tại ra, hắn trước đó chưa từng thực sự chú ý thấu Sở Ngọc. Con tín đồ nàng, mặc nhiên nói thích, bình thản nói đau lòng, bình thản nói gánh vác, điềm nhiên nói yêu thương rồi lại buông tay, tự do thoải mái tiêu sái như thế, khác Sơn Âm công chúa, khác tất cả những bạn mà hắn từng gặp. Từ vứt thứ cực hiếm nhất, lại không muốn đổi lấy loại gì. Tất cả lúc, nữ giới làm những bài toán mà tín đồ khác cho rằng rất ngốc, nhưng không ai biết rằng, nữ giới chỉ thành thật, kiên trì đối diện với bao gồm trái tim mình.Người thiếu nữ kiên định, mượt mại, phóng khoáng, ôn hòa, tâm hồn trong ráng như suối mối cung cấp tinh khiết. Nữ giới thích, cũng rất quang minh tiêu sái. Xác minh thích là thích, nếu bị cự tuyệt, cũng không hề ân oán hận. Gặp gỡ được nữ giới tử như thế, hắn có thể không rung động?
Thiên Y Hữu Phong vẫn viết bắt buộc một tác phẩm rất có thể coi là kinh điển của thể một số loại xuyên không, chế tạo được một khối hệ thống nhân vật cũng giống như sự kiện cực kỳ logic, ko soi vào đâu được. Từng nhân đồ dùng trong Phượng tù hãm Hoàng đều phải sở hữu những phẩm cách đơn nhất được tương khắc họa rất rõ nét.
Là hoàn Viễn, thân làm bé của tội nhân, được công chúa hấp thụ vào “hậu cung”, thủ đoạn tạo phản nhằm đổi mang tự do, dẫu vậy đến tích tắc Sở Ngọc ko chút băn khoăn vươn tay liều lĩnh bên vách đá cheo leo, gắt gao giữ đem tay hắn, cứu vãn vớt bào thai hắn, hắn vẫn biết vậy cục xoay vần, không còn căm phẫn nàng, mà lại trái lại, sử dụng cả đời để hi sinh vị nàng. Song hắn câu nệ quá, ôn hòa quá, là người đầu tiên – trước cả DungChỉ với Thiên Như Kính nhận biết tình yêu thương của nàng, cơ mà lại không còn bày tỏ, chỉ lẳng yên ổn hi sinh.
Là vương vãi Ý Chi, tri kỷ hiếm hoi của Sở Ngọc vào thời đại láo loạn này – hệt như Bộ bộ Kinh Tâm, trường hợp Nhược Hi có Thập Tam thì Sở Ngọc có Ý chi vậy. Cả đời hắn phiêu diêu tự tại, ko vướng lớp bụi trần, trong đôi mắt hắn Sở Ngọc luôn là “Tứ Sở huynh”, là anh em thân thiết. Trọng tâm hồn khoáng đạt với phong thái của hắn còn khiến con bạn cao ngạo là Dung chỉ với có vài phần nể phục.
Lưu Tử Nghiệp, mặc dù trước khía cạnh Sở Ngọc là đệ đệ dịu dàng tận tình chuyên sóc, tuy vậy với người khác, hắn là tên bạo chúa khát ngày tiết ngang ngược. Hắn giết bốn đứa trẻ em vô tội, giết mổ Mặc Hương, hại bị tiêu diệt Phấn Đại, cũng gián tiếp giết bị tiêu diệt hơn một trăm con người của nàng. Hai fan với nhau, gồm thương mà lại hận thù cũng sâu sắc.
Hoa Thác, thích khách nóng tính, tâm tư tình cảm giản đơn, coi Dung Chỉ như tri kỷ tuy vậy lại bị hắn xem như một quân cờ, một lòng tin tưởng Dung Chỉ, suốt tứ năm do Dung Chỉ nhưng mà bị trọng thương, bởi vì hắn làm từng nào việc kín đáo mờ ám, bởi vì hắn nhưng dấn sâu vào nhiều điều mờ ám bẩn thỉu, mang đến khi phân biệt giá trị của bản thân mình với Dung Chỉ thì tận lực trả thù, kết viên là tử vong đau thương.
Còn tất cả cả Tiêu Biệt cố kỹ hoàn mỹ, lưu lại Tang thuần khiết, A Man hóa học phác, quan lại Thương Hải kế bên lạnh vào ấm, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Chung Niên Niên, mặc Hương, Liễu Sắc, Hạc Tuyệt, Ấu Lam…, mỗi cá nhân đều tậu một vai diễn đầy bất ngờ, đóng góp thêm phần vào làm nên một Phượng tù hãm Hoàng độc nhất.
“Phượng tầy Hoàng, phượng đực phạm nhân phượng cái, xưa ni chỉ tất cả Phượng mong Hoàng chứ đã bao gồm Phượng phạm nhân Hoàng bao giờ? Nhưng rốt cục là ai phạm nhân ai, là Dung Chỉ tội nhân một Sở Ngọc dám yêu dám hận xuất xắc là ngược lại?”
– Cá Tuyết
Mình phát âm Phượng trường đoản cú Hoàng cũng đã được thời hạn rồi. Cá nhân mình sau khi đọc xong hết cỗ này yêu cầu nói có gì đó hơi lấn cấn. Mình cảm xúc thích (ấn tượng) đều cuộc gặp mặt gỡ của phụ nữ chính với gần như nhân đồ gia dụng phụ không giống hơn và hơi hối tiếc với nam bao gồm Dung Chỉ.
Về Dung Chỉ, tác giả xây dựng lên một nam thiết yếu quá song toàn, nỗ lực cả thiên hạ và lòng tín đồ trong tay. Mặc dù mình lại thấy có hơi buff. Cái gì anh cũng rõ, lường đầu tiên mọi trở nên đổi, liệu sự như thần và gia tốc chuyện kế bên ý mong của anh gần như là rất nhỏ, dù là thì chỉ lệch đi tí. Ngay lập tức cả quan tâm đến của Sở Ngọc cũng trở thành anh xoay vần như chong chóng. Như nhiều người dân khác, ở phần nhiều tình tiết thân nam và đàn bà chính mình cũng trở nên bấn loạn.
Nhưng, mình thực sự cảm xúc hơi ghét Dung Chỉ ở phần cuối. Sau tất cả để rồi lúc Sở Ngọc tuyên cha cắt đứt tình nghĩa, Dung Chỉ lại nghiễm nhiên tiếp cận cô vì nhận biết tình cảm của phiên bản thân. Đó chẳng gồm gì đáng nói tính đến đỉnh điểm khiến cho mình thấy bức bối là anh mặc nhiên “vờn” Sở Ngọc bằng phương pháp giả chết. Bởi khía cạnh của bạn đọc, dù biết rằng chỉ việc họ hạnh phúc là được, bạn dạng thân Sở Ngọc cũng không thể so đo “Nàng không thân thiện Dung Chỉ làm nỗ lực nào nhằm sống sót, tuyệt là lừa lật mình bao nhiêu, cùng những ngày hôm qua mình đề xuất đau lòng vì chưng hắn. Say mê một người, sao rất có thể so đo ví dụ như thế?” tuy nhiên mình vẫn ko kiềm được bao gồm hơi bài xích Dung Chỉ. Tưởng tượng phải stress biết bao khi tín đồ đầu ấp tay gối của mình lúc làm sao cũng hoàn toàn có thể mưu toan, lừa dối, luân chuyển vờn vai trung phong trí mình dù người đó gồm thực sự yêu mình đi nữa. Có thể nói rằng nữ thiết yếu rất quánh biệt, vày tình yêu giành riêng cho Dung Chỉ cô có thể bỏ qua hết đầy đủ toan tính của anh, chỉ việc anh còn sống với họ ở mặt nhau.
Một điểm khiến cho mình rất chấp nhận là tuy người sáng tác đã làm nên một Dung Chỉ toàn tài như thế nhưng vẫn chế tạo những chi tiết cho thấy mặc dù liệu sự như thần vậy nào, tín đồ tính vẫn không bởi trời tính. Ở đoạn bên trên đỉnh núi, nếu không hẳn trùng đúng theo Sở Ngọc vẫn còn giữ tấm áo choàng mà lại Lưu Hiệp khoác đến cô với trùng hợp ngày hôm đó ra bên ngoài cô cũng mặc chiếc áo kia thì gồm lẽ, Sở Ngọc đã trở nên Lưu Hiệp giết. Bao nhiêu mưu tính của Dung Chỉ sẽ không còn thành hiện tại thực.
Trong truyện có khá nhiều đoạn cảm hễ rất nặng nề quên. Đêm mà toàn bộ mọi fan Vương Ý Chi, Dung Chỉ, Tiêu Biệt, Thiên Như Kính, Việt Tiệp Phi, Sở Ngọc hầu như tụ tập ngơi nghỉ Đông sơn, thương hiệu chương “Vương tôn khó quay bước” sẽ đủ diễn đạt những sóng gió nhưng Sở Ngọc phải đương đầu khi tảo về. Đây là phút chốc vui vẻ đoàn viên nhất, đẹp tuyệt vời nhất mà bản thân từng mong cốt truyện sẽ mãi dừng ở trong phần này. Người sáng tác lồng bài xích thơ “Tương Tiến Tửu” của Lý Bạch vào thừa hay, mỗi một khi nhớ lại chương này tim vẫn thấy nhói. “Có lẽ, sau này đàn họ sẽ phân chia lìa, bội nghịch bội, thống hận, thậm chí còn sinh li tử biệt. Nhưng lại giờ phút này giống như ngọc quý tự khắc sâu vào trung ương trí, dù có chôn vùi trong lớp bụi đất cũng cần yếu nào quên”.
Mình còn tương đối là đam mê nhân đồ Vương Ý Chi. Cách sống phóng khoáng, lẫn trung khu hồn tự do thoải mái sớm thấy được triệt tất cả, không thích dấn vào quyền cố kỉnh của anh thực sự nhằm lại tuyệt hảo sâu sắc.Vương Ý bỏ ra như một sự pha trộn giữa màu xanh da trời của bầu trời bát ngát mây trắng, lạnh lẽo nhưng không lạnh lẽo mà gồm tí ấm áp của nắng và nóng sớm. Thiếu hiểu biết sao khi gặp mặt nhân thứ này, mình lại nhớ tới công tử Cơ Anh của Họa Quốc. Cả nhì đều khiến mình ảnh hưởng tới nhì chữ “Quân tử” dù Cơ Anh thì sự shop đó đậm hơn, vương vãi Ý chi thì có nào đấy như bay thoát thoát ra khỏi mọi khuôn khổ. Truyện cũng còn tương đối nhiều nhân thiết bị khác, mọi cá nhân một nét hết sức riêng, đôi khi xuất hiện chớp nhoáng nhưng đủ thể hiện 1 phần khía cạnh nào kia của họ, ứ lại trong tim người đọc.
“Quân bất kiến Hoàng hà bỏ ra thuỷthiên thượng lai,Bôn lưu đáo hải bất phục hồi!Hựu bất con kiến cao mặt đường minh kính bibạch phát,Triêu như thanh ti chiêu mộ thành tuyết.Nhân sinh khoái trá tu tận hoan,Mạc sử kim tôn ko đối nguyệt!Thiên sinh vấp ngã tài tất hữu dụng,Thiên kim tán tận hoàn phục lai.Phanh dương tể ngưu thả vi lạc,Hội tu nhất độ ẩm tam bách bôi.Sầm phu tử,Đan Khâu sinh.Tương tiến tửu,Bôi mạc đình!Dữ quân ca duy nhất khúc,Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thính:“Chung cổ soạn ngọc bất túc quý,Đãn nguyện ngôi trường tuý bất nguyện tinh!Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch,Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh.Trần vương vãi tích thời yến Bình Lạc,Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước”.Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền,Kính tu cô thủ đối quân chước.Ngũ hoa mã,Thiên kim cừu,Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu,Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu. “
Bản nơi bắt đầu của Tương Tiến Tửu ( thiệt sự vượt thích bài bác này ❤) mặc dù không có được cái cảm hứng động lòng như khi được trích trong truyện . Mình gồm tra thử tư liệu về Dung Chỉ,trong lịch sử vẻ vang ngoài đời thật đó là nhân vật rất quyền thế,cái cậu nhóc vào truyện được Dung Chỉ nuôi một vài ngày sau này làm vua thì trong lịch sử vẻ vang sau khi cậu làm cho vua thì có hai đời hoàng hậu, cả hai hầu hết là đàn bà của Dung Chỉ.