Hai năm trước, khoảng tháng 11 năm 2019, một người chúng ta từ vị trí kia nửa vòng trái đất đến tôi biết vừa thấy “tuyển tập” thấp thoáng Lời Kinh, tập hợp một trong những sách viết về gớm Phật của tôi xuất hiện thêm trên tủ sách Hoa Sen và một số trong những trang mạng khác. Tôi hơi kinh ngạc nhưng nghĩ rất có thể là do anh 5 Hiền, Nguyễn Hiền-Đức phía trên rồi chớ chưa phải ai khác. Chính vì người các bạn 5 hiền hậu rất dễ thương và đáng yêu này mấy năm kia đã có đến tặng ngay tôi nhiều “tuyển tập” của tôi vày anh có nhã hứng thực hiện mà không “trao đổi” trước chút nào cả, khiến cho mình ko khỏi giật mình.
Cảm ơn bạn đã hỏi thêm câu mình nói hôm trước: thời buổi “Cô-Vi 19” hoành hành khắp quả đât này, thì với những người đã gồm “tuổi hơi cứng” như tụi mình đề xuất thực hành các hạnh Độc Cư, Thiền Định, Kham Nhẫn, Tri Túc mà Phật vẫn dạy từ bỏ hơn nhị ngàn sáu trăm năm trước để sở hữu một nếp sống an lạc và Hạnh Phúc. Thực ra không chỉ có với bầy mình nhưng mà cả những người dân bạn con trẻ cũng nên học để có một cuốc sống an vui, mạnh khỏe, không phạm phải những thứ dịch “thời đại” là những bệnh dịch như S.A.D (Stress: căng thẳng; Anxiety: Lo âu, sợ hãi hãi; Depression: Trầm cảm), giỏi “3 cao 1 thấp” (3 cao là Cao đường, Cao mỡ, Cao máu cùng 1 rẻ là… tốt khớp) cùng với nhiều các thứ bệnh dịch khác do hành vi lối sống khiến ra…
Càng bao gồm tuổi, bên cạnh đó tôi càng nhận ra có cái nào đấy ở ngoại trừ ý chí mình, can thiệp vào bản thân tùy hứng khiến cho mình thỉnh thoảng không khỏi chưng hửng, tưởng ngàng, thầm suy nghĩ “duyên” chăng? nhưng mà duyên là gì không biết. “Nghiệp” chăng? nhưng nghiệp là gì cũng không biết. Thôi thì, cứ để nó trôi chảy, từ nhiên, bởi nó có vẻ chẳng yêu cầu đến ta, chẳng bắt buộc là ta, chẳng đề nghị của ta…
Câu hỏi đặt ra là do sao bệnh viện lộ diện ngày càng nhiều mà lúc nào cũng “quá tải”? vày sao nhỏ người hiện thời tiện nghi dồi dào mà lại đau gầy triền miên? vì sao bệnh nhiễm ngày càng tăng và dịch do hành động lối sinh sống ngày một cải tiến và phát triển trong khi công nghệ y học tập tiến như vũ bão? ví dụ sức khỏe không phải là chuyện của y tế. Sức khỏe là chuyện của mỗi người, của phần lớn người. Đời sinh sống càng nhân thể nghi, nhu yếu vật hóa học càng được thõa mãn thì con người càng xa lạ với tự nhiên, với thiết yếu mình. Stress chính là nguyên nhân của 60-90% bệnh tật đưa tín đồ ta đến bác bỏ sĩ. Mà chưng sĩ thì chỉ chữa được cái đau chứ không chữa được dòng khổ, chữa trị được loại bệnh, chứ không cần chữa được dòng hoạn.
Ngậm ngùi bởi tiếc nuối tuổi trẻ sẽ trôi qua dịp nào ko hay. Ngậm ngùi cần chi hồi đó thế này cụ khác... Ngoài ra ta chẳng bao giờ thực sống. Thời điểm còn trẻ, ta ao ước tương lai, sống, cống hiến và làm việc cho tương lai, suy nghĩ rằng nên đạt tính năng này cái nọ, có được cái kia dòng khác mới là sống.
MỚI HÔM QUA THÔI - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Đỗ Hồng Ngọc ("Trong Một đơn vị Giữ Lão Ở Montreal") - Ca sĩ Ngọc QuyGhi chú: Năm 1993, tháng 12, mùa tuyết white xóa sinh hoạt Canada, tôi bao gồm dịp mang đến thăm một Nursing trang chủ ở Montreal, ở kề bên dòng sông Saint Lawrence. Canada là nơi bao gồm chế độ chăm lo người già rất tốt, nói cách khác nhất gắng giới, thế nhưng lòng tôi nặng trĩu khi nhận thấy những kiếp người, mà ngoại trừ kia Như-lai vẫn “như như bất động”… vẫn tuyết rơi white xóa, vẫn mẫu dòng mênh mông…Tôi viết mấy câu – thực ra, chỉ là một trong những “ghi chép lang thang” đều điều mắt thấy tai nghe giữa lạnh nhạt băng giá hôm đó bên dòng sông tuyết trắng… “Trong một công ty giữ lão sinh hoạt Montreal”.Trong một công ty giữ lão làm việc MontrealHọ ngồi đóBên nhauĐàn ôngĐàn bàKhông nhìnKhông nóiHọ ngồi đóGục đầuNín lặngNgửa cổGiật dịu tay chânCó ngườiTrên dòng xe lănChạy vòng vòngCó ngườiTrên mẫu xe lănBất độngHọ ngồi đóHói đầuBạc trắngMóm sọmNhăn nheo
Không có stress chắc hẳn rằng con tín đồ cũng bắt buộc tồn tại. Cầm nhưng, vượt ngưỡng mang lại một nút nào kia thì con người cũng…không thể tồn tại, bởi thiết yếu stress tạo ra nhiều thứ bệnh dịch về thể chất và tâm thần, bắt buộc rất cần biết cách “xả” căng thẳng trong cuộc sống đầy căng thẳng, âu lo hiện tại nay.
Bạn đang xem: Trang nhà bác sĩ đỗ hồng ngọc
Cảm ơn bạn đã hỏi thêm câu mình nói hôm trước: thời buổi “Cô-Vi 19” hoành hành khắp quả đât này, thì với những người đã gồm “tuổi hơi cứng” như tụi mình đề xuất thực hành các hạnh Độc Cư, Thiền Định, Kham Nhẫn, Tri Túc mà Phật vẫn dạy từ bỏ hơn nhị ngàn sáu trăm năm trước để sở hữu một nếp sống an lạc và Hạnh Phúc. Thực ra không chỉ có với bầy mình nhưng mà cả những người dân bạn con trẻ cũng nên học để có một cuốc sống an vui, mạnh khỏe, không phạm phải những thứ dịch “thời đại” là những bệnh dịch như S.A.D (Stress: căng thẳng; Anxiety: Lo âu, sợ hãi hãi; Depression: Trầm cảm), giỏi “3 cao 1 thấp” (3 cao là Cao đường, Cao mỡ, Cao máu cùng 1 rẻ là… tốt khớp) cùng với nhiều các thứ bệnh dịch khác do hành vi lối sống khiến ra…
Càng bao gồm tuổi, bên cạnh đó tôi càng nhận ra có cái nào đấy ở ngoại trừ ý chí mình, can thiệp vào bản thân tùy hứng khiến cho mình thỉnh thoảng không khỏi chưng hửng, tưởng ngàng, thầm suy nghĩ “duyên” chăng? nhưng mà duyên là gì không biết. “Nghiệp” chăng? nhưng nghiệp là gì cũng không biết. Thôi thì, cứ để nó trôi chảy, từ nhiên, bởi nó có vẻ chẳng yêu cầu đến ta, chẳng bắt buộc là ta, chẳng đề nghị của ta…
Câu hỏi đặt ra là do sao bệnh viện lộ diện ngày càng nhiều mà lúc nào cũng “quá tải”? vày sao nhỏ người hiện thời tiện nghi dồi dào mà lại đau gầy triền miên? vì sao bệnh nhiễm ngày càng tăng và dịch do hành động lối sinh sống ngày một cải tiến và phát triển trong khi công nghệ y học tập tiến như vũ bão? ví dụ sức khỏe không phải là chuyện của y tế. Sức khỏe là chuyện của mỗi người, của phần lớn người. Đời sinh sống càng nhân thể nghi, nhu yếu vật hóa học càng được thõa mãn thì con người càng xa lạ với tự nhiên, với thiết yếu mình. Stress chính là nguyên nhân của 60-90% bệnh tật đưa tín đồ ta đến bác bỏ sĩ. Mà chưng sĩ thì chỉ chữa được cái đau chứ không chữa được dòng khổ, chữa trị được loại bệnh, chứ không cần chữa được dòng hoạn.
Xem thêm: Những Chiếc Đầm Dạ Hội Làm Nên Lịch Sử Trong Thời Trang Phục Dạ Hội Là Gì
Ngậm ngùi bởi tiếc nuối tuổi trẻ sẽ trôi qua dịp nào ko hay. Ngậm ngùi cần chi hồi đó thế này cụ khác... Ngoài ra ta chẳng bao giờ thực sống. Thời điểm còn trẻ, ta ao ước tương lai, sống, cống hiến và làm việc cho tương lai, suy nghĩ rằng nên đạt tính năng này cái nọ, có được cái kia dòng khác mới là sống.
MỚI HÔM QUA THÔI - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Đỗ Hồng Ngọc ("Trong Một đơn vị Giữ Lão Ở Montreal") - Ca sĩ Ngọc QuyGhi chú: Năm 1993, tháng 12, mùa tuyết white xóa sinh hoạt Canada, tôi bao gồm dịp mang đến thăm một Nursing trang chủ ở Montreal, ở kề bên dòng sông Saint Lawrence. Canada là nơi bao gồm chế độ chăm lo người già rất tốt, nói cách khác nhất gắng giới, thế nhưng lòng tôi nặng trĩu khi nhận thấy những kiếp người, mà ngoại trừ kia Như-lai vẫn “như như bất động”… vẫn tuyết rơi white xóa, vẫn mẫu dòng mênh mông…Tôi viết mấy câu – thực ra, chỉ là một trong những “ghi chép lang thang” đều điều mắt thấy tai nghe giữa lạnh nhạt băng giá hôm đó bên dòng sông tuyết trắng… “Trong một công ty giữ lão sinh hoạt Montreal”.Trong một công ty giữ lão làm việc MontrealHọ ngồi đóBên nhauĐàn ôngĐàn bàKhông nhìnKhông nóiHọ ngồi đóGục đầuNín lặngNgửa cổGiật dịu tay chânCó ngườiTrên dòng xe lănChạy vòng vòngCó ngườiTrên mẫu xe lănBất độngHọ ngồi đóHói đầuBạc trắngMóm sọmNhăn nheo
Không có stress chắc hẳn rằng con tín đồ cũng bắt buộc tồn tại. Cầm nhưng, vượt ngưỡng mang lại một nút nào kia thì con người cũng…không thể tồn tại, bởi thiết yếu stress tạo ra nhiều thứ bệnh dịch về thể chất và tâm thần, bắt buộc rất cần biết cách “xả” căng thẳng trong cuộc sống đầy căng thẳng, âu lo hiện tại nay.