20-10 một ngày mà bao nhiêu thằng nam nhi phải bên cạnh người yêu để chở người yêu đi chơi thì mình lại đi lam,mà lại đi làm thế thằng bạn để nó đi chơi với người yêu mới đau.nhìn người ta tổ chức lễ lẫn nhau mà mình thấy thật tủi than,không biết người yêu của mình ở xa đang như thế nào,có cảm nhận được cảm xúc của mình lúc này không. Hừm! thôi tạm gác lại,làm cho ngừng việc đã
Cái không khí buổi tiệc thật trái ngược với cái “không khí” trong người mình,người ta vui vẻ hát hò bao nhiêu thì mình mệt mỏi, thiểu não bấy nhiêu, mong làm thế nào để cho hết giờ mà về cho rôi!
10h hơn (chắc vậy) cũng thu dọn(khỏe tui rồi :D) công nhận ai đi làm nhà hàng mới biết cái cảm giác thu dọn nó mệt như thế nào.mà thôi, cuối cùng cũng xong.
Bạn đang xem: Đóa hồng nát cho gái giang hồ! truyện đêm 20/10
-đây tiền của chú 70k,người yêu bỏ hay sao mà làm thế thằng Huy vậy ku?
Nghe lời phụ vương quản lý nói mà xót xa L(
-Dạ
Mình ầm uh cho xong chuyện
Cầm 70k trên tay mà thấy sao nó cay cay,hihi,bình thường tiêu cả trăm ngàn vèo vèo mà sao kiếm tiền lại khổ thế! (cảm giác này quen quá rồi,ra vẻ ta đây kiếm tiền khó khăn,rồi tự nhủ phải tiết kiệm J)
Dắt chiếc dream trung quốc của mình ra khỏi nhà hàng mà thấy vắng tanh.không còn ai nữa,chỉ còn vài đứa làm thông thường với mình,chúng cũng vội vã phóng xe về nhà.hihi.chắc FA hoặc người yêu xa như mình cmnr J))
Ai là dân Đà Nẵng hoặc đã từng sống Đà nẵng mới để ý thấy cứ sau 10h là trời lúc nào cũng đầy sương,móa nó lạnh gướm! chả phải cái sương lạnh của mùa đông,mà cũng không phải cái sương của buổi sang,mà thôi nói thông thường là khó chịu vãi lúa J)
-Anh ơi! đến em quá giang vơi!
Tí nữa thì ngã ngữa,nhìn vào vào lề mới thấy 1 con bé, mợ nóa hết cả hồn
-Em đi đâu em?
Mình “lịch sư” (nói thật chứ chả muốn chở,chắc nhỏ bị bồ bỏ rơi J)
Con nhỏ nhìn mình,(éc dể thương rứa bây)
-anh có tới chổ Lê Độ không mang lại em đi nhờ với!
Giờ mới nghe rõ gọng.hình như mô dân miền nam,hay miền tây chi đó(chịu chết)
-ờ,em lên đi!
Hi,mình biết khi đọc đến đây thèn bạn than của mình nó sẽ nghĩ gì và người yêu mình sẽ nghĩ gì! Thú vị và khác biệt giữa bạn than và người yêu là chổ này đâyJ)
Không biết trời có mưa không mà tụi tình nhân đi chơi với nhau trốn đâu không gặp đứa nào,hehe.người ta mà thấy mình chở nhỏ này chắc cũng nghĩ là đi chơi với nhau về (ước gì bạn gái mình ngồi sau,hi,chắc sẽ ôm mình chứ không để mình giật giật như thế này :X) Đang nghĩ mông lung vậy thì tự nhiên nhỏ ôm mình,thề có trời đất mình sảng hồn! mẹ phụ thân ơi! Cái gì dzay???
-Anh lạnh hả? em ôm anh nha!
-ấy! thôi em! Anh không lạnh,em thả ra đi! (ta biết ngươi nghĩ cái quái gì vào đầu nha mấy thèn tê J),anh hổng phải là người như dzậy đâu J))
-Anh ơi! Em là gái .nhỏ nói
Ơ cái đệt!!! thắng xe pháo cái rụp, nghĩ thật kĩ từ “gái”,her, là “gái” đó!
-Anh không đi em ơi! Em xuống xe đi.
-hihi,em có mời anh đâu anh sinh viên nghèo
Wtf! Biết mình sinh viên nghèo luôn,mợ nó nghe bất ghét
-xuống xe pháo đi em! Anh không thich
Herher,lần đầu tiên trong đời trải qua cái cảm giác “kinh hồn”như vây! Mình đang chở gái đấy! Là “gái”đấy herher
Nhỏ bước xuống xe
-Làm quái gì ghê dzậy,đm không đi thì đến quá giang đoạn,
Mợ nóa nghe bực hông,mình cù lại định sổ chửi luôn mà thấy ngượng mồm nên cười rồi nổ máy chạy.
Ông nội chiếc xe,đi cả năm không lủng,bữa ni lủng 2 lần! xui vãi!
-haha,báo ứng đó con! Dắt bộ đi!
Giọng con nhỏ nghe thanh thé,mình không them cù lại! (nói thiệt là muốn tộn nó chit luôn á L)
-để em đẩy với anh nha!
-không cần,lo đi tìm khách đi
Her! Giận quá hóa điên giỏi sao á,tự nhiên mình lại nói vậy
-hehe,anh là khách của em
Ác nhỏ nhỏ này,mình tưởng nó sẽ nổi điên lên cắn mình chết,ai ngờ lại nói ngọt gướm.hì! đúng là…
-Anh là sinh ziên hả?
Mợ ,người mệt đừ rồi mà nghe cái giọng nghe ghét,sinh viên thì sinh viên, sinh ziên là cái quái gì( mình muốn sổ tục lắm rồi J))
-làm thêm về hả anh?
-không thấy sao hỏi
-em biết đâu,thấy anh trong nhà hàng đi ra thôi à
-uh!
-anh sợ em hả hí hí
-mắc đưa ra sợ
-thấy anh ngố ngố,em có bảo kê đó
Ôi vãi! Nghe mà lạnh ngắt! Mà đúng thôi,tụi làm nghề ni mà,không có bảo kê mới lạ,không khéo mẹ mới đến 500k bị khoắn mất cái rồi,thấy run lắm rồi! (chả bù như ngày xưa,hồi cấp 3 á.chả sợ gì.cùng lắm là bỏ chạy J))
-tôi có làm gì em đâu
-herher xưng tôi luôn. Bé nhỏ chọc quê
-hihi,thì ai biết bao nhiêu tuổi đâu,nghe xưng anh bằng hữu em ngọt sớt.
Mợ nó,không dám chọc nó khùng,không khéo no đòn đành già vờ mềm mại J)
-em đùa với anh thôi,em mà không có tiền thì em bầm mình với tụi nó
-tụi nào?
(Ec! Giờ nghĩ lại chưa thấy câu hỏi nào thiếu iot bằng J)
-là tụi sắp tới đây hốt xác anh á haha
Nghe ngứa hết cả người.mà cũng đoán ra nó đùa,hết hồn,chưa thấy bao giờ mình rơi vào cảnh như thế này
Trời gì mà sương dày quá,nguyên nhỏ đường Duy Tân không có bóng người,muốn vứt phụ vương chiếc xe cà tàn đến rôi,hic! Số khổ!
-anh dắt tới chút nữa có chổ vá đó anh! Em đi miết em biết
-em rành quá hị, ủa mà em ở đâu nghe giọng lạ lắt rứa
-giọng lạ lắt rứa là giọng gì anh,hihi
Mợ nó chọc cái giọng Quảng nôm của mình,
-ý là em quê ở đâu! (sôi máu)
-em ở Mỹ Tho,anh biết ko?
-biết trên bản đồ á! Hihi. Mà em bao nhiêu tuổi rồi,sao lại…
Tiếng “sao lai” như ngưng lại,tắt luôn.nhìn nhỏ cười
-sao lại đi làm gái hả anh,hihi
-ờ thì…
-em 18 tuổi (mặt già chát mới ngó tưởng bằng mình mà nó khai 18! Chịu nổi hok)
-à mà anh hết sợ em rồi hả!
-Anh sợ ma hơn sợ em (mình nói càng đến đỡ dị J)
-ma với cỏ,khi nhỏ em ngủ trong nghĩa địa có thấy nhỏ ma nào đâu,anh nhát thật!
(Ta thấy ngươi ta còn sợ hơn ma nữa là :D. )
-anh là sinh ziên hả? (chả biết nó muốn gì mà cứ hỏi anh là sinh ziên miết)
-uh,anh là sinh viên,hi
-đi làm thêm hả anh
-dạ!
-ấy! ghê chưa, ngoan! Hihi
-em không đi học à? (them 1 câu thiếu Iot)
-em nghĩ từ nhỏ kia.ba mẹ em nói con gái học làm gì nhiều,đi làm kiếm tiền là đc.
Xem thêm: Cách Sử Dụng Máy Giặt Beko, Hướng Dẫn Sử Dụng Máy Giặt Beko Đúng Cách
-sao không làm nghề khác mà đi làm
-làm gái thì nói mẹ cho rồi,anh nói chuyện mất hứng quá à!
Tổ phụ vương nó chớ nó làm như nó hãnh diện lắm giỏi sao á.
-ở chổ em nhiều người nói làm nghề này vừa khỏe lại vừa có tiền vậy là em làm thôi.hihi.anh khinh thường em hả.
-anh không biết,tại ngoài anh không ai làm như em,dù người ta có nghèo thật!
Nói một lời có lẽ với mình thật nhẹ nhàng và cao cả,tự hào nhưng với con nhỏ chắc chẳng khác nào búa bổ
-mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh anh ạ,hihi,mấy chị ở chổ em thường nói vậy
Cảm xúc gì đây! Tự nhiên vào mình dân lên một cảm giác tò mò đến khó tả,vì hoàn cảnh bé nhỏ hay vì tâm lý muốn tìm hiểu về 1 thế giới mình chưa bao giờ đặt chân đến
-em làm nghề như vậy được bao lâu rồi (mình cố không nhắc đến từ “gái” phải chăng mình đang thông cảm cho một hoàn cảnh giỏi vì muốn nói chuyện thêm để thỏa chí tò mò,hì,không rõ nữa)
-4 năm rồi anh!
4 năm cơ đấy! tính nhẫm cũng biết là con nhỏ này làm từ lúc 16 tuổi,ghê thiệt,hông biết nó có cảm giác như thế nào hè? Hihi
-anh muốn biết về em hả?
Éc! Nói như thầy bói rứa em,bộ mày giỏi đọc tâm lý mấy thèn con trai lắm hả J)
-thì anh chỉ hỏi vậy thôi,cũng không biết hỏi gi :D
-Anh là sinh ziên thì sướng òi (chính xác là từ này! Mợ nó.rồi thì rồi.òi gì mà òi)
-uh. (không biết mình sướng cái nỗi chi,mà chắc nó tủi thân nên nói vậy)
-hihi,nhưng không sướng bằng em đâu,haha,biết không anh đẹp trai
Ơ cái đệt! lại còn “anh đẹp trai” nghe thik thik.mà nó nói “sướng” hihi,hiểu quá mà!
-em nói vậy thôi, nếu em là nhỏ gái ngoài này chắc không như thế này đâu, nhìn mấy đứa bằng tuổi đi học mặc áo dài,hi,em thích được mặc một lần quá! Em mà mặc áo dài chắc xinh lắm anh hen J)
Nhìn con nhỏ cười mà mình không cười theo nổi,uh! Chắc sẽ đẹp lắm,vì em nhìn xinh thế này mà! Thôi rồi,mình tâm trạng gì đây
-uh,chắc vậy(mình trả lời đến xong,nó sao hiểu được suy nghĩ vào mình)
-gần tới rồi đó anh rẽ qua chổ Lê Đình Lý là có một ông vá xe pháo đó,hôm trước có thằng cơ chở em ghé đó đổ xăng
Mợ! thì cũng là “gái” thôi mà,mình nghĩ gì xa xôi quá vây J) tự cười đến cái đầu lắm nghĩ của mình
Nhìn lại quãng đường nãy giờ,không xa chút nào mà có cảm giác như bước qua một thế giới khác vậy! chắc giờ mình cũng là thằng ăn chơi rồi J)
Dắt xe vào hè đường,ông vá xe pháo nhìn mình có vẽ ủ rũ, haiz! Mình có muốn thế này đâu,mà giờ mới biết lúc gặp nạn con người ta mới biết cái miệng nó có lợi thế nào
-Chú giúp cháu với lũng cái lốp dắt xa lắt mới thấy chú,may quá!
-dựng lên đi (cụt ngũn vậy đó,giống như lão bị bắt ép phải ngồi lại đợi mình xong xuôi rồi mới về ôm vợ ngủ vậy)
-Chú ơi,giúp dùm tụi cháu chút nha,2 vợ chồng đi chơi lễ về mà xui quá!
Ơ cái đệt! giờ là vợ chồng rồi đấy,nếu ông này không vá có lúc nó lại bảo là nó sắp sinh nữa cũng nên J) mình nhìn nó mà mắc cười
-ông xã mệt ngồi ghế đi,em đứng cũng được (oh yeah! Nghe mà muốn lăn ra chứ đừng nói ngồi)
-thôi em ngồi đi,anh có mệt gì đâu( vãi cả ga-len, mình mà ngồi chắc ông sửa xe pháo nhìn bằng ¼ con mắt quá J)
-vậy ông xã chịu khó xíu nha,nãy giờ em cũng mỏi lắm òi (lại “òi” ngồi thì ngồi cmncr bày đặt dẽo miệng)
Cái ánh đèn đường xót lại của đêm khuya dù không thật rõ cũng đủ để mình nhìn rõ khuôn mặt con nhỏ,giờ mới thấy,nó cũng đẹp quá! Thực sự cái đẹp của con gái miền tây bơn bỡn chứ không rõ ràng mặn mà như bé gái miền trung, cái áo khoát nĩ không đủ để giấu đi những đường nét trên thân hình nhỏ,thực sự là quá đầy đặng ở cái tuổi 18 của nó.ấy dza mình nhìn cái gì dzậy nè
-muốn ăn sống em hả?
Câu nói nghe lí nhí vào tiếng cười nhỏ của nó làm mình giậc cả mình,chắc nó biến mình thành 1 thằng ăn chơi thật sự rồi!
-nhìn gì,bảo mặc cái áo anh mới mua mà cứ mặc cái áo này hoài. (ôi! Mình nói xạo kìa,ghê chưa)
-haha,áo đó em chỉ mặc lúc nào ông xã đưa em đi biển thôi (ôi ghê hồn! mình nói hớ rồi gặp nhỏ nhỏ cũng không vừa, phải chăn là nói với theo đến ông sửa xe nghe tuyệt là nó muốn như vậy,ec! Lại suy diễn lung tung)
Mình xoay mặt đi,nhìn về phía ánh đèn, người yêu của anh ơi! Em sẽ nghĩ gì nếu em tình cờ nhìn thấy anh lúc này,mà chắc không thể đâu,vì em ở xa lắm! hihi,mình cười thầm và thấy sao lại thú vị nthế nay)
-người ơi hãy đừng là giấc mơ,xin mang lại em mơ…
Nó lẫm nhẫm bài hát gì đó mình cũng thấy thân quen mà không biết tên,
Nếu ai đã đến Đà Nẵng,à mà thôi cần gì Đà nẵng ở đâu mà chả được,cứ đi qua những hàng cây hoa sữa vào buổi tối,cái mùi thoang thoảng vào sương vào gió mà ngây ngất lạ, chứ đừng dại mà ngồi lì dước gốc cây,sẽ nồng nặc nghe đau đâù lắm
-xong rồi đó
Tiếng ông sửa xe cộ làm mình tỉnh lại,quay về với cái dream trung quốc J)
-bao nhiêu vậy chú? (her nhỏ nhỏ này mau miệng gướm)
-2 chục ( định chém ngang lưng hả trời,vá có 1 lỗ lấy 2 chục L)
-hihi,ông xã ,tiền…
Tiếng “tiền” nó đãi ra nghe mà chua tởm khủng,phải chăn lúc lấy tiền khách nó cũng “ông xã, tieennnnn”
-dạ,đây chú,con cảm ơn L(
-con cảm ơn chú nhiều nha! (cũng là 1 câu cảm ơn mà sao cái giọng của nó ngọt quá đi mất)
-yeah! Mình về thôi anh yêu! (hic! Mất 2 chục nghe từ anh yêu mà chẳng có 1 chút cảm xúc,ôi! Anh nhớ em quá người yêu ơi! Tiếng em gọi anh làm lòng anh thét lại,giờ này em ngủ chưa! Tự nhiên thấy nhớ người yêu lạ,phải đưa ra đổi lại là em của mình,mình sẽ hào hứng “tuân lệnh bà xã” và không cần phàn nàn gì tới 2 chục kia L()
-về thôi anh! Nhớ nhỏ nào hả?
Her! Nghe cái giọng của nó khác hẳng “ông xã mệt thì ngồi mang lại khỏe” đanh đá thấy kinh!, đúng rồi nó là “gái” mà! Thôi về thôi,thoát khỏi cái đêm “quái dị; này cho xong
Vừa ngồi lên nó ôm chầm lấy mình
-đi nào chồng yêu!
Haiz! Yêu cái nổi gì,người thì mệt đừ mới đc 7 chục mà giờ mất toi 2 chục vô duyên
Mình nổ máy chạy đi,nó ôm mình,mình không kéo tay nó ra nữa,chả có 1 chút cảm giác gì (tao lạy tụi bay,đừng kêu tao bd nghe!)
Gió lạnh thiệt,mà có phải vì nó ôm mình mà cái cảm giác trống trống thường ngày ở phía sau được giảm bớt xuất xắc không,mình lại mông lung,mình như chạy xe chậm lại,cái gì thế này,mình đang nghĩ gì,cảm giác như muốn “cái” phía sau bên cạnh lâu hơn tí nữa! là sao ta? Chắc là tại lạnh đó! Mình phải nghĩ vậy!
-ông xã đỡ lạnh chưa?
-ông xã gì,anh có người yêu rồi (oái! Ai đánh mà khai,ai chọc mà nói zậy.herher)
-nhìn là biết rồi,mới bị đá hả (con nhỏ cười khì khì)
-đá gì ,sao nói vậy?
-hihi,ngày hôm ni mà không đi chơi với người yêu thì một là ở không,2 là bị đá 3 la..
Thứ 3 là gi? Tự nhiên nói tới đó nó lặng bặt
-3 là gi?? Mình hỏi
-3 là như tụi em nè,hehe,thich hông?
Lại còn thich hông nữa, mình nghe thấy một chút gì đó chua chát vào tiêng “như tuj em nè” chua thật,mà không biết nó có nghĩ vậy không?
-anh nè! Em đói!
Her ở đâu ra rứa bà kẹ! núp vào bụi rồi giọt lên xe cộ tui rồi tào lao xịt bợp nói mang đến lắm vào giờ đói nữa. Automatic ghê rứa (automatic= tự nhiên như ruồi) J)
-anh anh hủ tiếu hủ tiếu
Vãi thật! lần đâu tiên trong đời! ngay đến người yêu mình cũng hỏi mình “anh ăn cơm tấm hok” xuất xắc là “chổ ni ăn rẻ lắm anh” her đâu có như nó “hủ tiếu hủ tiếu” làm như ba mẹ nó bán hủ tiếu không bằng
-cô ơi,2 tô không cay!
Her biết mình không ăn cay luôn,
-anh làm khuya đừng ăn cay nóng! (hic! Nghe sao tâm lý quá!)
Mà công nhận cũng đói bụng thiệt,chạy bàn cả tối có ăn gì đâu,cầm tiền dứt định về nhà là thăng luôn,hihi,thôi kệ ăn đại!
-anh học cái gì vậy anh
-cơ khí
-ra sửa xe pháo đạp hả? hihi
Bạn bè mình thường hỏi bữa sau ra làm gì,mình toàn nói bơm lốp xe pháo lửa sửa lốp xe cộ lu,móa! Giờ nghe them cái “trọng trách” của ngành cơ khí, chắc sau này ra trường treo tấm bằng “kĩ sư cơ khí” chuyên sửa xe pháo đạp qua! J)
-ăn đi nói nhiều! ăn nhanh tui còn về!
-da!
-bạn gái anh ở xa hả? nó hỏi
-sao biết
-thì anh mới nói anh có bồ rồi,mà tối nay không đi chơi thì chắc ở xa rôi!
Woa! Nãy giờ mới thấy nó thông minh đó! bé này mà không làm… chắc làm thầy bói đc nè
-cũng thông minh quá hị, em có bạn trai chưa? (hỏi một câu rồi nghĩ lại thấy nản! nó có bạn trai thì hóa ra bạn trai nó bắt nó đi làm… kiếm tiền à)
-trước đây! (tại hủ tiếu dài nó lo nuốt xuất xắc tại nghẹn cái gì mà sao nói dịu lại vậy,mất hẳng cái đanh đá)
-em nuôi nó 1 năm xong nó biến luôn,hihi,nghĩ cũng vui
Mình ngừng nhai,nhìn nó,nó nhìn mình
-gì dzậy pa, cảm động hả hihi
Mình lại tiếp tục ăn.không nghĩ nữa
-yêu xa cũng mệt quá anh hey,những lúc như thế này không được bên nhau
-uh! (mình uh)
Nó bỏ đũa xuống,chắc là ớn rồi,mình thấy cũng ớn nói gì nó,
-cô ơi mang lại cháu mấy điếu thuốc!
Her,gì nữa đây,lại thuốc nữa! định phô diễn hết những thức dể nhận biết trong gái làng chơi hả em?
Nó kéo một hơi dài rồi nhìn mình
-anh đẹp trai thật đó! Tối ni ngủ với em nha! Em không lấy tiền đâu
Éc! Mình như muốn phun luôn miếng hủ tiếu đang ăn dỡ vào mặt nó,cái gì dzậy! her her
-hihi,nhìn mặt ổng đỏ rực kìa, hủ tiếu nóng quá hả anh,hay là…
-hay là cái gì? (mình gắt lên,ôi sao ngượng quá)
-hihi,là muốn lắm rồi,hihi,em sẽ phục vụ anh tận tình nha ông xã yêu
Nhìn mặt nó hớn hở như con hổ đang quần con mồi vậy,minh nhìn nó cười nhẹ (cười nhép môi,cười ruồi,cười đẻo ưng nghĩ gì đó nghĩ)
-anh có 7 chục nãy mất 2 chục giờ trả tiền hủ tiếu nữa,giỏi lắm còn 3 chục ngàn,sao đủ tiền chơi “gái” em?
Từ “chơi gái” ôi 2 từ đó buông ra từ miêng mình sao nhẹ nhàng quá vậy cứ như mình đã lên giường với không ít gái làng chơi rồi á,her nghĩ lại thấy sợ!
-như nhau cả!
Nó buôn lỏng một câu rồi yên luôn
-coi như em trả tiền xe ôm và ăn khuya
-vậy tiền phòng? (mình bị gì rồi miệng vẫn ăn,mắt không nhìn lên mà sao nói nghe dể quá!)
-ra công viên đi anh,mát, làm lẹ 1 cái là xong
Quớ làng! Giờ mình mới thấy thật sự nghẹn,nghẹn trong miệng và nghẹn cả vào lòng hay đại loại là chổ nào đó không phải đường ăn uống
-thôi! Anh không có hứng với bé gái như em!
Éc! Nói một câu ghê điển nhất từ lúc phụ vương sinh mẹ đẻ tới giờ,chưa bao giờ dám nghĩ chứ đừng nói là thốt nên lời!
Im lặng ,một không khí quá bình thường nếu mình và nhỏ ngồi phổ biến một bàn ăn vào trường hợp nhỏ là “gái” còn mình là “sinh viên nghèo” 2 đứa ở đâu đâu vô tình ngồi thông thường một bàn,nhưng lúc này khác nó nặng nề đến khó tả.mình không biết nói gì,không lẽ xin lỗi, việc gì phải vậy,mình có nói gì không nên đâu,từ trước tới giờ vào phạm trù suy nghĩ của mình chỉ có từ “gái” vào từ “con gái” chứ chưa bao giờ có từ “gái” trong từ “gái…” cũng 1 từ mà sao đặt trước và đặt sau 1 từ khác lại có những cung bật cảm xúc giỏi cách nhìn khác đến vậy.mình yên lặng có nút đến hết những miếng hủ tiếu cuối cùng,rồi húp cạn luôn nước, làm như hủ tiếu đây ngon lắm xuất xắc sao mà cứ cắm đầu vào cái tô,khô ngước lên,hay la… tuyệt là mình sợ nhìn vào ánh mắt đó.ánh mắt mà trước đây vài phút sao nhí nhảnh vô tư mà giờ “sầu trĩu nặng sầu” như vậy.không! mình không lamg gì sai,mình đúng mà! Mình có học,có bạn gái rồi,mình yêu bạn gái mình hơn tất cả, và nhất là mình coi thường cái lớp người tê cái lớp người mà chữ “gái” đặt phía trước kia,nhưng tại sao,tại sao mình không ngẩn cao cái mặt lên,cái mặt mà nãy giờ nhỏ khen “đẹp trai” 2 lần rồi,caí gì thế này,lương tâm hả? hay là sỉ diện lúc ăn lose đủ với một cô gái(một cô gái chứ không phải là “gái”)
-tính tiền mang lại bạn bé cô ơi!
Tiếng nhỏ làm mình tỉnh lại,lại tỉnh lại,nãy giờ sao mơ màng miết vậy!
-3 mươi 4 ngàn con!
Tiếng bà chủ quán
Mình rút tiền ra,không mặn mà 30 giỏi 50,không so đo 1 lỗ vá tốt 2 tô hủ tiếu,không suy nghĩ mấy điếu thuốc mà tới 34k. Cái chất tính toán thường ngày đâu rồi,cái chất so đo của “sinh viên ngèo” đâu rồi.hay là ngồi trước một cô gái mình hóa thành ‘đại gia” tiêu tiền không thèm ngó lại.không biêt! Khó hiểu,không cần hiểu.tính tiền đi,5 chục đó,thích thối thì thối không thì mang lại luôn( oái! Mai mà tỉnh táo lại tiếc lắm đây J))
Nhỏ đứng lên trộn 2 ly nước
-anh đến em số điện thoại mai em trả lại tiền mang lại anh,cả tối nay em không đi được khách nào toàn nhìn người ta chở nhau đi trên đường,hi
-không cần đâu,lên xe đi anh chở em tới Lê độ
-thôi khỏi,em bắt khách,kiếm thèn phụ vương nào già già cũng được giờ mà về không có gì cũng khó mà ngủ,thà nhắm mắt như thường lệ rồi ngủ luôn cũng tốt hơn!
Sao nghe chua xót quá vậy em! Mình vừa nghe gì đây,hic! Một cô gái bằng tuổi em gái mình mà sao em mình còn ngây thơ,chỉ biết học đôi khi còn thấy nó chơi đa banh,bắn bi với tụi trẻ nít còn ở đây cũng một cô gái mà số phận nghiệt ngả quá vậy! có phải đây mới là bé người thật vào em không giỏi lại là một chiêu bài câu khách nào đó mà với những kiến thức ở trường học mình không được thầy cô chỉ dạy qua! Là cái gi? Sao mắt mình cay,hủ tiếu đâu có ớt đâu
Mình như ngồi trân lại không đứng dậy nổi,cầm ly nước của em mà mân mê luân phiên tròn,bất chợt thốt lên
-đi nhà nghĩ đi em,đêm ni anh là khách của em!
-hihi,anh còn tiền trả tiền phòng không vậy cưng?
-anh mới về quê ra,mẹ mới đến 500k em không phải lo
Oái! Sao thật thà quá vậy nè,kho sợ nó gọi bảo kê tới trấn hến 500k rồi cho đi bộ về hả,chắc là tự ái “quân tử cùi bắp” nổi lên rồi,phải vậy không hay là một chút gì đó trong suy nghĩ lúc nào cũng đến mình là hiểu đời đang bày mình phải “nghĩa hiệp” là gì cũng được mình khồn muốn nhỏ “làm nhanh” với một “thèn phụ vương già già’ nào đó.
-ngốc lắm ông xã của em ạ, anh không sợ em lừa anh hả
-kệ em! Anh cũng chả có gì để em lừa
-hì! Anh biết không,tối nay em không bắt được khách,em thấy thật nhẹ nhàng,em nghĩ đó như một món quà ông trời dành cho em vào ngày 20/10 này,hi,em thân quen thèn bồ em cũng vào đúng ngày này,nó tặng em một bó hoa hồng và sau đó em lên giường với nó,cũng thường thôi,em la gái làng chơi mà,có gì để mất đâu mà sợ, thời gian đầu nó không mang đến em đi làm nó nói nó sẽ nuôi em và sẽ mang đến em đi học,hihi, nhì từ đi học nó như thế nào hả anh?em sẽ được mặc áo dài,sẽ tung tăng đến trường sẽ có bạn bè sẽ không phải nằm yên ổn nhắm mắt mang đến mấy thằng đàn ông bằng tuổi phụ thân em hành hạ than xác em rồi sau đó kéo quần lên và để lại ít tiền mà không cần biết em tên gì,có bằng tuổi bé nó không,rồi em sẽ không phải đổ thuốc đỏ vào chổ ấy để giả vờ có ghê mà trốn việc,rồi không phải chịu cảnh đánh đập của tụi ma cô,rồi không phải trốn chiu trong thùng rác khi bị công an dí. Ôi! Đi học! 2 từ đó sẽ mở ra cho em cả một khoảng trời rộng lớn sẽ là cái gì đó,tấm vé hả uh là tấm vé để em đường hoang bước vào xã hội. Chỉ nghĩ vậy thôi mà em không muốn ngủ chỉ mong muốn ngày mai được đi học dù là lớp học tình thương của tụi trẻ xoms nghèo chổ em trọ.và rồi em nhìn thấy nó ôm một nhỏ khác và nghe nó nói những câu y hệt nói với em,choáng ngợp! choán ngợp hơn cả cái lần đâu tiên lúc em 16 tuổi lúc bị một ông người cha tàu làm tình,hihi,mà em kể anh nghe! Lão bố tàu đó bệnh hoạn lắm.bắt em phải mặt đồ trắng tắm sữa rồi mới làm em.em nhớ lần đó người mà em gọi là mẹ đã đưa em đến khách sạn đó! Thú vị không anh.
Mình lặng người đi không thốt lên một lời,cả quán hủ tiếu chỉ có 3 người,2 người cùng nghe một người nói.em nói tiêp:
-sau lúc biết thằng bồ em như vậy,em không ăn uống,làm mặt giận,nó thấy lạ liền giỗ dành em,em làm tới em chửi nó, và bất ngờ em ăn liền mấy cái tác và bị nó đá liên tục vào chổ ấy. Nó gầm lên em còn nhớ mãi câu nói của nó “con đĩ ngựa mày tưởng mày là hằng nga hả,đm tao rước mày về tao thờ mày hả,đm học cái con c tao chỉ muốn mày làm bé đĩ nuôi ta nghiên thôi,đm,mày muốn sống thì khôn hồn,một ngày không tiếp được 10 thằng thì tự mà vã vào l mày đi,cái đm mày! mang lại ăn mấy ngày đến trắng múp lại rồi rững mỡ” cả bầu trời trước em sập xuống anh ạ. Cơ thể em đau nhói,mà cũng không đau bằng trai tim em,bao nhieu mơ mộng vỡ tan.em lết vào buồng tắm mà máu vào miệng cứ chảy ra.em nhìn mình trong gương,không nhận ra khuôn mặt của mình nữa,đúng là trước lúc gặp nó em là đĩ,bị đánh đập dã man,nhưng chỉ là thể xác,còn bây giờ em bị bầm dập cả tâm hồn. Mà cũng lạ lắm anh,em thấy yêu nó yêu cái hung bạo của nó,những lúc nó cài đặt cho em vài quả trứng vịt em lại ôm chầm lấy nó,mà chắc có lẽ nó chả bao giờ nghĩ gì mang đến em.hi,anh nghe chán chưa?
-em nói tiếp đi em! Hic,thương em quá!
-đừng thương hại em,em không cần đâu. Sau đó em trốn nó,quyết định đó thật sự là khó khăn vào em,thà bị nó đánh đập và em nây người ra kiếm tiên mang đến nó nhưng em vẫn còn có nó là “người than” chứ dường như tía mẹ em chỉ hỏi mỗi một câu ”có tiền không gửi ít đến ta trả nợ”. Em theo mấy bà chị ra đà nẵng vì nghe nói ngoài này bọn đàn ông thik gái miền tây. Và cũng vậy nây người ra đến tụi đàn ông hành hạ và cầm tiền! anh nè! Em đáng coi thường lắm phải không anh
Em nhìn mình,ánh mắt đã khóc từ lúc nào,bà bán hủ tiếu nhìn em rồi nhìn mình thở dài
-con người ai cũng có 1 cái số hết bé ạ!
Cái số là cái gì mà sao ai cũng nói cái số,minh như muốn khóc theo em,trong mình lã cả đi,không còn biết nghĩ về điều gì! Chỉ còn nghe tiếng thít nhỏ từ em
-hihi,đừng thương hại em nha anh! Ước gì em được nhận một bông hoa vào ngay này,mà chắc chỉ là ước mơ thôi anh hen!
Em cười mà long tôi chua xót, bà chủ quán nhìn tôi rồi chỉ vào góc tali đường,ở đó một bó hoa hồng đã dập nát có lẽ là của ai đó không cần mà vứt đi. Tôi đứng dậy nặng nề như bị tía tôi bắt quỳ gối sau những lần phạm lỗi lúc nhỏ, nhặc bó hoa lên,nát hết rồi lòng như trách một ai đó có bó hoa đẹp vậy mà vứt đi trong những khi có người đẹp thật đẹp mơ ước mà không có
-20/10 vui vẻ nha em
Tôi đưa bó hoa nát trước mặt em những bông hoa đã dập hết và đọng lại trên đó một ít sương trời buổi tối,em nhìn tôi cầm lấy rồi bật òa lên,cả tôi lẫn bà chủ quán đều không thể cầm được lòng,em cầm bó hoa lên vạch vạch như tìm một cái gì đó và em bật lên tôi nghe vào đó có sự uất ức và cả niêm hạnh phúc giỏi vui mừng gì đó
-Anh ơi! Vẫn còn một bông hoa chưa nát!